Công viên không xa cũng không gần, lái xe mất hơn hai mươi phút. Chờ tới khi Quách Dật đến nơi, đã là hơn chín giờ tối.
Công viên yên tĩnh không một tiếng động, hắn theo đường nhỏ đi vào phía trong.
Trong lòng thật ra có một chút mất mát, chỉ là lại nhiều hơn một chút thoải mái, cảm thấy Tống Tâm Nhiên có thể từ bỏ là tốt nhất.
Bỗng nhiên vào lúc này, một ánh lửa sáng lên chiếu vào đáy mắt hắn.
Tống Tâm Nhiên tay cầm một cái đèn bí đỏ nhỏ, bên trong có một ngọn nến.
Nghe được tiếng bước chân, anh chậm rãi ngẩng đầu, nhìn Quách Dật cười: " Em nghĩ rằng, ở phía trước lối tắt này đợi, có lẽ sẽ chờ được anh."
Quách Dật nhìn khung cảnh trước mắt, trong lúc nhất thời không biết phải nói gì.
Đây là nơi hắn từng dụng tâm tạo cho Tống Tâm Nhiên một niềm vui bất ngờ, hiện giờ trên thân cây treo từng cái đèn lồng bí đỏ, phát ra ánh sáng màu vàng nhàn nhạt.
Dưới tàng cây đặt một cây đàn dương cầm, Tống Tâm Nhiên mặc một chiếc sơ mi trắng đơn giản, thấy Quách Dật tới, liền ngồi trên mặt đất, dùng bật lửa châm cái gì đó.
Trong nháy mắt, tiếng xuy xuy vang lên, ánh lửa từ mặt đất đen nhánh phun ra.
Là pháo hoa, phát sáng thành một mảnh trên mặt đất.
Ở trong mảnh pháo hoa xinh đẹp ấy, Tống Tâm Nhiên ngồi vào trước dương cầm.
Tống Tâm Nhiên trước đó vài ngày, nghe được một bài hát, cảm thấy đặc biệt thích hợp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-tam-thac-pho/2207038/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.