Lục Đậu vừa nghe tiểu thư ngốc nhà mình nói, lập tức che hai mắt lại, không biết nói gì đến mức hận mình không thể mình là nha hoàn của người khác, thực sự là rất mất thể diện mà!
Uông Tiểu Phi không nhịn được “phì” một tiếng bật cười, mặc dù lập tức bụm miệng lại, thế nhưng toàn thân run rẩy của hắn đã để lộ ra hắn vô cùng muốn cười như điên.
Kỳ thực khi vừa nói ra câu “Không ăn dấm chua” kia Cố Thường đã lập tức hối hận, nhìn thấy phản ứng khoa trương của Lục Đậu Uông Tiểu Phi, cùng với Lục Tử Triệt tự tiếu phi tiếu đang nhìn mình, nàng cảm thấy ngọn tóc đều dựng lên, toàn thân giống như bị lửa đốt, ngượng đến mức đỏ từ đầu đến chân.
“Ta có nói là nàng ghen tuông sao? Nàng phản ứng mạnh mẽ như thế, chẳng lẽ là... chột dạ?” Hai cánh tay Lục Tử Triệt vòng trước ngực, tâm tình vô cùng tốt mà nhướng mày cười nhìn Cố Thường không khác gì tôm luộc, nếu hắn không kìm chế tốt thì đã cười một trận rồi, thật sự là bộ dáng nàng thẹn quá thành giận lúc này vô cùng buồn cười, nhìn khuôn măt đỏ lên này, chậc chậc, vị hôn thê nhỏ nhà hắn thật sự là đáng yêu, khiến hắn không nhịn được mà muốn bắt nạt.
Cố Thường tức giận đến nói không ra lời, không riêng gì giận Lục Tử Triệt ghê tởm, càng giận mình dễ kích động, để người ta đào hố, nàng lại lập tức nhảy vào chẳng khác gì đồ đầu heo, hẳn là phải coi như không nghe thấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-nhan-khong-lo-tuong/3251552/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.