Editor: Vivi
Nhìn thấy bà lão ngã từ trên ngựa xuống đất, trong bán kính nhỏ hơn bốn mươi trượng, tất cả những người đứng gần bà lão lập tức chạy thật xa, đứng ở nơi an toàn, rướn cổ nhìn xung quanh nơi bà lão ngã.
Không trách bọn họ hoảng sợ như vậy, thật ra đầu năm nay, những ông lão, bà lão vô cùng khủng bố, chạm vào họ là không thể nào sống sót.
Năm trước có thương nhân nổi tiếng ở nơi khác đến Kinh Thành bàn bạc chuyện mua bán, chỉ mang ngân phiếu hai trăm lượng ở trong người, trên đường thấy một bà lão ngã dúi dụi, người ta tốt bụng dìu bà lão dậy, kết quả là bị lừa, bà lão một mực nói hắn làm bà ta ngã, khiến bà ta bị thương, một mực đòi bồi thường.
Thương nhân này đúng là xui xẻo, gặp đúng phải bà lão có chỗ dựa là quan lớn, mặt khác, lúc xảy ra chuyện đó, trên đường lại chẳng có ai, không có ai làm chứng cho hắn, vì thế, hắn bị kéo đến quan phủ, bị ăn hèo thì thôi không nói, còn phải lôi hết đống ngân phiếu trong người ra để bồi thường.
Từ đó về sau, cho dù là người già ngã sấp mặt xuống đất, không ai dám đến đỡ, ai biết có phải mình sẽ trở thành kẻ xui xẻo hay không, vừa đến đỡ dính ngay phải người có chỗ dựa, đến lúc đó, ngay cả người dám ra mặt làm chứng cho mình cũng không có, thứ mà Kinh Thành không thiếu đó chính người có chỗ dựa.
Vì thế nếu hỏi người trong Kinh Thành, cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-nhan-khong-lo-tuong/3251503/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.