🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lão phu nhân 80 tuổi, ngày thường bác sĩ gia đình kiểm tra đúng giờ, chuyên gia dinh dưỡng cũng cẩn thận chuẩn bị cơm, các món ăn được làm từ thuốc cũng ăn không ít, cho nên cơ thể được chăm sóc rất tốt, rất khỏe mạnh, không ngờ nửa đêm đứa con trai say xỉn lại đánh thức bà, khóc lóc lải nhải nói hết những lời trong lòng. Lão phu nhân là người nào, sao có thể không biết được những bất mãn của ông ta, cho nên bà ấy mặt không cảm xúc nghe xong hết toàn bộ, sai người đưa ông ta về phòng, nhưng cái tên say xỉn vẫn cứ lải nhải không dứt, lôi lôi kéo kéo với bà, cuối cùng làm bà vấp ngã đến mức phải lập tức đưa vào bệnh viện.

Vị này chính là lão đại thế giới ngầm, như Từ Hi Thái Hậu dù đã lớn tuổi nhưng vẫn buông rèm chấp chính, cho nên có thể tưởng tượng lúc vào bệnh viện khung cảnh sẽ lớn cỡ nào. Cho dù có là Phong Đường, trước khi vào phòng bệnh cũng phải kiểm tra nghiêm ngặt, ngay cả điện thoại máy tính cũng phải tịch thu sau đó mới được phép vào.

Lúc Phong Đường đi vào, lão phu nhân đã tỉnh, đứa con trai đang quỳ gối ở đó để tạ tội Nhìn cũng không có gì đáng ngại.

"Chẳng phải người vẫn rất khỏe mạnh đấy sao?" Phong Đường nói, còn có sức lực dạy dỗ lại đứa con trai, xem ra thực sự không có vấn đề gì.

"Hừ, đáng lý ra ta đang còn có thể sống thêm được 50 năm, nhưng gặp phải những đứa không có tương lai tiền đồ gì như mấy đứa bây cũng phải giảm thọ 30 năm."

"Chúc người sống lâu trăm tuổi."

"Bà không gọi cháu tới. Thôi bỏ đi, nếu cháu đã đến rồi thì điện thoại và máy tính của cháu tạm thời sẽ bị tịch thu."

Phong Đường cau mày, "Vì sao?"

Lão phu nhân nói nguyên nhân, tính cách của bà ngang ngược bá đạo, chuyện gì đã quyết định sẽ không cho phép thay đổi. Thật ra Phong Đường cũng đồng ý phối hợp với bà ấy, chuyện khác thì không vấn đề gì, nhưng nghĩ lại khoảng thời gian này không thể liên lạc được với Giản Tiểu Tinh, trong lòng lập tức cảm thấy mất mát, còn chưa bắt đầu đã cảm thấy nhớ thương không thể nào yên tâm được.

Dường như lão phu nhân biết được suy nghĩ của hắn, phun một tràng những lời nói dạy dỗ hắn, nếu không phải hắn đã có khả năng miễn dịch từ nhỏ đến lớn chỉ sợ là đã sớm giễu cợt đến không thể ngóc đầu lên.

Nhưng dù sao lời nói của lão phu nhân vẫn có chút ảnh hưởng, Phong Đường nghĩ, dù sao cũng chỉ mất có mấy ngày, hắn cũng cảm thấy hắn để Giản Tiểu Tinh xâm nhập hơi quá nhanh, Giản Tiểu Tinh có sự nghiệp của chính mình, sau này ra ngoài dự thi là chuyện bình thường, sớm hay muộn gì cũng phải tập thành thói quen với những lần chia ly ngắn ngủi này. Hơn nữa có Chu Khải đi theo cô, còn có nhiều đồng đội và nhân viên ở đấy như vậy, có lẽ cũng sẽ không có chuyện gì.

Phong Đường nghĩ đến đây, lập tức gửi tin nhắn cho Giản Tiểu Tinh, làm sao hắn có thể ngờ được, mới có mấy ngày hắn không nhìn chằm chằm Giản Tiểu Tinh, mà bên đó đã có chuyện.

......

Mọi chuyện vì sao lại phát triển đến mức này, ngay đến cả Giản Tiểu Tinh cũng còn phải cảm thấy bất ngờ, đầu óc trống rỗng, không có cách nào tự hỏi.

Ngoại trừ Hách Gia và Tần Hồng ở ngoài, tất cả các thành viên của đội đua xe đều ngồi ở trong phòng này, sắc mặt mọi người đều rất nghiêm trọng. Giản Tiểu Tinh ôm đầu gối ngồi ở trên giường, nghe được tiếng bước chân ngẩng đầu, lộ ra một trương có chút tái nhợt mặt, "Thế nào?"

Những người khác cũng ào ào quay đầu lại nhìn.

Chu Khải cầm di động, trên mặt cũng có vài phần sốt ruột, nhìn cô lắc đầu, "Vẫn không liên lạc được, Thu Dịch trở về Nhật Bản cũng ông chủ, gọi mấy lần rồi vẫn không liên lạc được, Chu Ninh ở lại trong nước cũng không biết chuyện gì xảy ra. Tôi nghĩ có khả năng bên phía lão phu nhân có chuyện lớn xảy ra, cho nên áp dụng một số biện pháp cần thiết." Dừng một chút, hắn lại an ủi: "Chắc chỉ mất vài ngày không dùng được, chắc chắn không có việc gì. Bên phía ô tô Trục Nguyệt ô tô bên kia...... Bên kia......"

Nói đến chuyện này, trước giờ Chu Khải vẫn làm tài xế kiêm bảo vệ thật sự không biết phải nói như thế nào, hắn không hiểu chuyện trên thương trường, nhưng cũng hiểu rõ nếu không có Phong Đường làm chủ, bản thân là nhà tài trợ, bên phía ô tô Trục Nguyệt không có lý do gì sẽ giúp đội đua Hồng Tinh giải quyết vấn đề, giống như khi minh tinh xảy ra chuyện, chuyện công ty hợp tác sẽ làm chính là hủy bỏ hợp tác cùng người đó, mời người đại diện mới, thậm chí sẽ còn yêu cầu bồi thường, chứ không phải bỏ tiền bỏ nhân lực giúp giải quyết hậu quả.

Ngày hôm sau khi Giản Tiểu Tinh sang bên này, thời điểm đang bước vào giai đoạn chuẩn bị thi đấu thì nhận được tin nhắn của Phong Đường, nói hắn đi công tác Nhật Bản, dặn cô thi đấu thật tốt, tự chăm sóc bản thân. Sau đó thì điện thoại không liên lạc được nữa.

Bốn ngày này có thể nói là những ngày đen tối cộng thêm chân tay luống cuống nhất của đội đua xe Hồng Tinh. Bốn ngày trước, giải đua xe việt dã tại Indonesia mà đội đua xe Hồng Tinh tham gia đã kết thúc, giữa các đội đua xe đến từ đông đảo các quốc gia trên thế giới, họ đã giành được thành tích không tồi, cũng làm quen được một vài người bạn đến từ nước ngoài không tệ, cho nên tối đó đã đến một quán bar cách khách sạn không xa để thả lỏng, ăn mừng, tất cả mọi người đều rất vui vẻ, cảm giác vui vẻ vì có được thứ mình muốn nên đã uống không ít rượu.

Sau đó thì sao? Hách Gia và Tần Hồng đi toilet, mãi một lúc sau vẫn không thấy trở về, một người phụ nữ quần áo xộc xệch gần như trần truồng lao vào gào khóc thảm thiết, những người bạn đi cùng cô gái đó rất tức giận, đội đua Hồng Tinh bên này vẫn mơ hồ không hiểu chuyện gì xảy ra...... Có tiếng la hét chửi bới, có tiếng đánh đập, cuối cùng cảnh sát đến đưa tất cả bọn họ đến đồn cảnh sát.

Được biết đến như một đội huyền thoại mới vực dậy sau một khoảng thời gian dài vắng bóng, có hai thành viên say rượu và tấn công tình dục đã được lan truyền về trong nước, tin tức này bùng nổ giống như một quả lựu đạn, tạo nên một cơn chấn động. Cho dù chỉ là một khách du lịch bình thường thôi đã khiến cho người dân trong nước để ý, huống hồ còn là thành viên của đội đua xe Hồng Tinh được coi như nhân vật được một nửa dân số cả nước biết đến.

Hách Gia và Tần Hồng sau khi đến cục cảnh sát thì sợ đến mức tỉnh cả rượu, nhưng bởi vì họ là những người uống nhiều nhất và cũng là người hưng phấn nhất nên có những mảnh ghép vụn vặt đến chính bản thân họ cũng không thể đưa ra được lời giải thích rõ ràng. Đám người Giản Tiểu Tinh không tin Hách Gia và Tần Hồng là loại người này, nhưng bọn họ cũng không tìm thấy chứng cứ, khi bọn họ chạy đến toilet, nhìn thấy Hách Gia ngồi trên sàn nhà của toilet nữ, trên tay cậu ta còn đang cầm quần lót của người phụ nữ kia, camera bên ngoài WC của quán bar có thể nhìn thấy Hách Gia và Tần Hồng tự đi vào WC nữ.

Loại chuyện này khẳng là một vụ bê bối, đội đua mới tái xuất vào mùa thu năm ngoái đang phải đối mặt với một đòn chí mạng, chưa nói đến chuyện sự việc có đi đến kết luận hay không, trong suốt quá trình diễn ra cuộc điều tra xét xử, đội đua xe Hồng Tinh sẽ bị cấm thi đấu, bọn họ sẽ bỏ lỡ giải mùa xuân, Giản Tiểu Tinh cũng sẽ bị liên lụy và bị loại khỏi Giải Vô Địch Thế Giới.

Vào thời điểm này, người đầu tiên Giản Tiểu Tinh nghĩ đến để có thể dựa dẫm và xin sự giúp đỡ, lại không thể nào liên lạc được, trước mắt bọn họ còn không thể trở về nước, vẫn còn đang bị tạm giữ lại ở đất nước này để phối hợp điều tra bất cứ lúc nào.

Tệ thật, vì sao lại xảy ra chuyện này?

Lúc này, tình hình của Y Siêu Quần cũng không tốt lắm, có lẽ là chuyện này xảy ra trùng hợp với sự kiện đã xảy ra 20 năm trước của đội đua Hồng Tinh làm trái tim ông ấy không thể nào chịu nổi, xuất hiện triệu chứng hô hấp khó khăn ngất xỉu, vội vội vàng vàng bị đưa đến bệnh viện.

20 năm trước Xe Thần Giản Phi Thừa chỉ cách cúp quán quân thế giới một bước đã bị tố cáo và phát hiện sử dụng chất kích thích, lúc ấy ngay chính bản thân Giản Phi Thừa cũng không rõ vì sao kết quả xét nghiệm thu được lại là dương tính, sau này ông ấy nghĩ lại đã uống mấy ngụm nước uống thể thao do một nhân viên công tác nào đó đưa đến.

Nhưng vào thời điểm đó, tất cả mọi người đều mờ mịt lúng túng, bọn họ không có bằng chứng, mọi chuyện xảy ra quá nhanh, thành tích bị huỷ bỏ, toàn bộ đội đua xe Hồng Tinh cũng vì vậy mà bị nghi ngờ buộc phải kiểm tra sức khoẻ, truyền thông toàn thế giới đăng tin về chuyện này, Liên đoàn Xe hơi quốc tế tuyên bố đội đua xe Hồng Tinh bị cấm thi đấu 5 năm, các nhà tài trợ rút vốn đầu tư, fans thành kẻ thù, coi bọn họ là nỗi ô nhục, lúc đó những fans có tiền fans còn phá hủy chiếc xe ô tô mang tên đội đua xe Hồng Tinh để bày tỏ sự thất vọng và tức giận vì bị lừa gạt cảm tình, cửa của căn cứ huấn luyện bị ném đầy rác rưởi......

Hiện tại đội đua xe Hồng Tinh còn chưa tỏa sáng tới mức nhận được sự chú ý của cả nước như năm đó, nhưng loại chuyện này đều có thể giáng một đòn chí mạng hủy hoại bọn họ, thậm chí bọn họ sẽ trở thành vết nhơ bị người ta treo cửa miệng không bao giờ có thể xóa sạch được.

Mới chỉ ra nước ngoài tham gia thi đấu một trận thôi mà trong nháy mắt mọi thứ đã bị đảo lộn.

Cù Dược Dương gọi điện thoại cho Giản Tiểu Tinh, ý của hắn là bây giờ quan trọng nhất là Giản Tiểu Tinh phải tự bảo vệ lấy chính mình, có lẽ nên nhanh chóng tuyên bố giải trừ hợp đồng với đội đua xe Hồng Tinh để chứng tỏ sự thất vọng với đồng đội, hơn nữa gia nhập đội đua xe Jaguar, tuy rằng khó tránh khỏi việc sẽ bị mọi người lên án, nhưng không vấn đề gì, bọn họ sẽ bắt đầu làm quan hệ công chúng, giữ cho cô trong sạch để đảm bảo cô có thể thuận lợi tham gia Giải Vô Địch Thế Giới mùa hè năm nay.

Thời điểm Lý Tử Ngang cúi đầu cầu xin cha mẹ giúp đỡ, bọn họ cũng nói với Lý Tử Ngang những lời tương tự, cắt đứt hợp đồng với đội đua xe Hồng Tinh, đừng để bị Tần Hồng và Hách Gia liên lụy, đừng chết chung với đội đua xe Hồng Tinh, xuất hiện hai thành viên cưỡng gian không thành, cho dù đội đua xe Hồng Tinh có tuyên bố kết thúc hợp đồng với hai người đó thì danh tiếng cũng không tốt.

Không dùng được.

Không nơi nào có thể xin giúp đỡ.

Giản Tiểu Tinh ôm đầu gối, thậm chí cô còn nghi ngờ liệu đây có phải là trò cũ của Triển Tiêu hay không. 20 năm trước Triển Tiêu chỉ vì có mâu thuẫn với Uông Xu mẹ của cô mà ra tay hãm hại cha, khiến đội đua xe Hồng Tinh bị hủy diệt, vào giải mùa thu năm trước ông ta cũng có ý đồ khiến cô không thể tham gia đua xe, hại cô thiếu chút nữa sai bỏ lỡ chiếc cúp vô địch. Người đàn ông này có đầu óc nhỏ nhen, còn rất mưu mô, đến tận bây giờ vẫn còn cảm thấy sự tồn tại của Giản Tiểu Tinh là minh chứng cho sự phản bội tình cảm về cả thể xác lẫn tinh thần mà Uông Xu gây ra cho ông ta, nên hận không thể khiến Giản Tiểu Tinh biến mất khỏi thế giới này, giống như làm như vậy là có thể xóa sạch những chuyện đã xảy ra trong quá khứ.

Giản Tiểu Tinh không hề muốn có bất kỳ liên hệ nào với Uông Xu, nhưng bởi vì chuyện này nên không thể không lấy phương thức liên lạc của bà ta từ Cù Dược Dương, gọi điện thoại qua để chất vấn bà ta, Uông Xu cũng hoài nghi có phải do Triển Tiêu là không, vợ chồng hai người lại cãi nhau một trận, cuối cùng dường như không giống như do Triển Tiêu giở trò quỷ.

Kể từ khi ra tay với Giản Tiểu Tinh vào năm ngoái, Phong Đường lợi dụng thế lực của lão phu nhân thế lực, trực tiếp sử dụng bạo lực đập phá công ty chi nhánh của ông ta ở Nhật Bản tạo thành tổn thất nặng nề đến mức không thể vận hành bình thường được. Hơn nữa sau khi đồng thời làm mất đi mối quan hệ hợp tác làm ăn hàng năm với tập đoàn tài chính Boreanaz của Mỹ, Triển Tiêu đã bị hội đồng quản trị làm rớt đài, hơn nữa dưới sự uy hiếp đáng sợ của Phong Đường, người từng được mệnh danh là Thái Tử gia của Thủ đô đã sớm không còn khí phách hung hăng như trước nên không dám dễ dàng xuống tay đối với Giản Tiểu Tinh.

Giản Tiểu Tinh cảm thấy chuyện này không bình thường, tuy rằng tính cách của Hách Gia và Tần Hồng tương đối táo bạo, nhưng không phải là loại người như vậy, cũng sẽ không chịu tác động bởi uống rượu mà biến thành cái loại người này, nhưng cô lại không thể nào gặp được cái người phụ nữ được coi là thiếu chút bị xâm phạm kia, không có cách nào nói chuyện với cô gái đó, bởi vì cô ta xin pháp luật bảo hộ, lý do đó là vì hình như bọn họ là danh nhân, cô ta sợ sẽ bị uy hiếp trả thù.

Mỗi một người đồng ý giúp đỡ đều có ý là cô hãy vứt bỏ đội đua xe Hồng Tinh, vứt bỏ hai gã kéo chân đồng đội, bọn họ có thể nghĩ cách để cô có thể trở về nước nhanh chóng, không bị ảnh hưởng đến mức không thể tham gia Giải Vô Địch Thế Giới. Nhưng sao cô có thể làm được đây? Giản Tiểu Tinh không biết bây giờ nên làm cái gì, chỉ có thể gọi điện cho Phong Đường hết lần này đến lần khác, nhưng lại không thể kết nối được. Đầu cô rất không thoải mái, đã hai ngày không thể nào ngủ được, vừa lo lắng cho Phong Đường, cũng vừa lo lắng cho đội đua xe Hồng Tinh, thật vất vả lắm mới ngủ được thì lại gặp ác mộng, mơ thấy đồng thời vừa mất đi Phong Đường và đội đua xe Hồng Tinh bật tỉnh dậy trong nước mắt.

Bên phía tập đoàn Phong Thần có không ít giám đốc điều hành cao cấp đều biết Giản Tiểu Tinh là bạn gái của Phong Đường, đều đứng ngoài quan sát mọi chuyện đều cảm thấy rất hoang mang về việc vì sao Phong Đường lại chậm chạp không có tay, chẳng lẽ là hai người chia tay? Hoang mang thì hoang mang, bọn họ chỉ là người làm thuê, chủ yếu phụ trách việc duy trì vận hành của cả cái công ty to như này, không dám cũng không nhàn rỗi đi quản chuyện này, làm không tốt việc vỗ mông ngựa có khi còn không có chỗ tốt.

Bởi vì vấn đề này mà ô tô Trục Nguyệt đã phải mở hội nghị khẩn cấp, phần lớn quản lý cao cấp đều cho rằng cần phải nhanh chóng cắt đứt hợp đồng cùng với đội đua xe Hồng Tinh vf rút vốn, Trục Nguyệt là nhãn hiệu hàng đầu cả nước, nếu để đội đua xe có vết nhơ làm người đại diện sẽ phá hủy hình tượng của bọn họ. Nhưng ngày trước quyết định ký hợp đồng là do tổng bộ đưa xuống, do chính tay chủ tịch ký tên đóng dấu, bọn họ không liên lạc được với Phong Đường, không dám tự tiện làm chủ, chỉ có thể tạm thời duy trì giữ im lặng.

Nhưng vẫn có một người thời điểm bị cánh nhà báo chặn đường phỏng vấn không tự kiềm chế được bản thân nói những lời ám chỉ sự thất vọng của bọn họ đối với đội đua xe Hồng Tinh, công ty có ý định kết thúc hợp đồng với đội đua xe Hồng Tinh. Điều này khiến hoàn cảnh của đội đua xe Hồng Tinh vốn dĩ không ổn càng trở nên tệ hơn, rất nhiều cư dân mạng đều cho rằng việc ô tô Trục Nguyệt quyết định kết thúc hợp đồng đã chứng thực tội danh của Hách Gia và Tần Hồng.

"Nhìn đi, tường đổ mọi người đẩy, mối quan hệ của nhà tài trợ và đội đua xe rất yếu ớt không khác gì một tờ giấy, chỉ cần kéo nhẹ là sẽ rách." Trong phòng làm việc rực rỡ ánh đèn, người đàn ông với mái tóc bóng mượt tay cầm điếu xì gà nhìn màn hình máy tính nói: "Muốn hủy diệt một đội đua xe, thông thường chỉ cần làm cho bọn họ mất đi nhà tài trợ, sau đó bọn họ sẽ giống một bãi bùn lầy không bao giờ còn có thể đứng dậy được nữa."

Mi Mi không nói gì, cô ta quỳ gối giữa hai chân hắn, trong miệng bị nhét đầy, căn bản không thể nói ra bất cứ điều gì, cô ta biết hắn cũng không cần cô ta trả lời.

Sử Sùng Kinh phun ra một vòng khói thuốc, tựa lưng vào ghế, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính. Nhắc đến sự việc 20 năm trước, điều làm cho hắn để lại ấn tượng sâu nhất, không phải đến từ những lời chửi rủa từ khắp nơi, cũng không phải trứng thối bị ném vào người, mà là sự vô tình của nhà tài trợ vào thời điểm đó.

Lúc ấy nhà tài trợ ô tô Quốc Chúng của bọn họ còn là một công ty mới, mà đội đua xe Hồng Tinh của bọn họ đã sớm có danh tiếng. Thời điểm bọn họ chuẩn bị bước vào giới đua xe chuyên nghiệp, có rất nhiều nhà tài trợ khác muốn trở thành nhà tài trợ của bọn họ, nhưng bởi vì thái độ của ô tô Quốc Chúng chân thành nhất nên bọn họ mới lựa chọn. Sau này, nhờ có đội đua xe Hồng Tinh mà ô tô Quốc Chúng mới lọt vào tầm mắt của công chúng, càng ngày càng lớn mạnh, doanh số bán hàng cũng tăng vọt, có thể nói nếu không có đội đua xe Hồng Tinh thì sẽ không có bọn họ của bây giờ.

Nhưng mà sau khi xảy ra chuyện thì bọn họ đã làm gì? Bọn họ đã thay đổi hoàn toàn từ tin tưởng và đối đãi nhiệt tình như người nhà thoắt cái trở mặt vô tình, không chỉ không đưa tay ra giúp đỡ mà còn cắt có vươn viện thủ, còn nhanh chóng rút vốn đầu tư, bỏ đá xuống giếng, để bản thân sạch sẽ không một vết nhơ. Tuy rằng nói mối quan hệ của đội đua xe và nhà tài trợ là mối quan hệ hợp tác đôi bên cùng có lợi, nhưng những năm qua đội đua xe Hồng Tinh đã kiếm được cho bọn họ biết bao nhiêu tiền? Tổng giám đốc công ty đã cùng ăn cơm với bọn họ biết bao nhiêu bữa, uống qua bao nhiêu lần rượu? Sao có thể không nghĩ đến một chút tình cảm nào như thế? Nếu như lúc trước ô tô Quốc Chúng để ý đến một chút tình cảm, có lẽ bọn họ cũng sẽ không có kết quả như thế.

Nhưng sau này hắn đã phát hiện ra tất cả các nhà tài trợ đều có một bộ mặt như vậy, lúc trước ô tô Quốc Chúng là như vậy, nhà tài trợ của La Mạn kia cũng là như thế này, đến bây giờ nhà tài trợ của đội đua Hồng Tinh cũng là cái loại bộ mặt này.

"A, thật là thú vị."

Ánh mắt Mi Mi mông lung ngẩng đầu nhìn hắn, nghĩ thầm đội đua Hồng Tinh cũng thật thảm, chỉ sợ bọn họ làm thế nào cũng không ngờ được, có người có thể đuổi tới nước ngoài hãm hại bọn họ vào lúc bọn họ thả lỏng đề phòng nhất. Nói đi cũng phải nói lại, ai bảo đội đua xe Hồng Tinh đóng cửa không chịu ra mặt, trốn tránh bọn họ? Nếu không né bọn họ, thành thật tham gia thi đấu cùng bọn họ, cùng lắm là phải nhập viện, sau này không để tiếp tục đua xe được nữa mà thôi, không giống như bây giờ, không chỉ có không thể chơi, còn trở nên thối không khác gì phân sao?

Băng Tâm: Edit đến đây mà tức ngang. Bản thân làm việc xấu xa mà còn có thể nghĩ đẹp được như thế sao? Cầu vả mặt đến sớm.

......

Cuối cùng Giản Tiểu Tinh vẫn nhận được sự giúp đỡ từ một nhân vật lớn ở khu biệt thự sinh thái, nội dung của sự giúp đỡ là giúp cô có thể rời khỏi nơi này, về chuyện của Hách Gia và Tần Hồng và những vấn đề khác đều chỉ có thể dựa vào bản thân Giản Tiểu Tinh tự giải quyết.

Giản Tiểu Tinh chuẩn bị đến Nhật Bản, không có ai ngoài Phong Đường để cô ấy có thể dựa dẫm, chỉ có hắn đồng ý giúp đỡ cô vô điều kiện, chỉ có hắn sẽ không nói với cô hãy vứt bỏ đội đua Hồng Tinh, tự bảo vệ chính mình mới là quan trọng nhất, hắn có việc không thể dứt ra được, nhất định cũng không biết được bọn họ đang đang gặp phải chuyện gì nên mới im lặng không tiếng động, vậy thì cô đành phải sang bên đó tìm hắn để nhờ giúp đỡ.

Đi cùng cô còn có Chu Khải, cho nên Giản Tiểu Tinh sẽ không bị lạc đường ở một đất nước xa lạ, cũng không lo sẽ gặp phải rào cản ngôn ngữ, không gặp nhiều khó khăn để đến nhà của bà nội Phong Đường.

Đó là một đại trạch* được xây theo kiến trúc Nhật Bản truyền thống, rất có khí chất đại viện (nơi có nhiều hộ gia đình ở, người cùng một nhà ở chung),lẳng lặng sừng sững chiếm cứ một khu vực ít người lui tới, tản ra hơi thở uy nghiêm, tách biệt với những xô bồ tấp nập của thành thị lớn hiện đại như hai thế giới, khiến người ta không khỏi e dè khi đến gần.

* Đại trạch: khu nhà lớn với nhiều căn nhà nhỏ, có khuôn viên vườn rộng lớn.

Giản Tiểu Tinh đi theo Chu Khải đến gần cửa lớn, nhìn thấy trên biển số nhà viết dòng họ của lão phu nhân. Trong dạ dày cô cuộn lên cảm giác không thoải mái, cô nghĩ có thể là vì cô quá lo lắng, hơn nữa còn lo lắng cho đội đua xe Hồng Tinh, cộng thêm mấy ngày nay ăn uống ngủ nghỉ không tốt, cho nên khiến cho dạ dày khó chịu.

Cô nhìn Chu Khải ấn chuông cửa, nghĩ tới cảnh này từng được xem trên phim ảnh, có chút lo lắng lát nữa sẽ thấy hai hàng vệ sĩ mặc kimono như hung thần ác sát ra mở cửa. Tuy cô nghĩ rằng có Phong Đường ở đây, cho dù lão phu nhân có không thích cô thì cô cũng sẽ không có vấn đề gì.

Đợi trong chốc lát, cửa mở, không có hai hàng vệ sĩ như hung thần ác sát, chỉ có một bà lão lớn tuổi đầu bạc trắng, mặc bộ kimono màu đen, hình như là quản gia.

Chu Khải nói chuyện cùng với người kia bằng tiếng Nhật, nghe không hiểu lắm, tuy rằng cô có học một chút cùng với Phong Đường, nhưng để có thể tự do giao tiếp hằng ngày vẫn còn cách một khoảng. Chỉ nghe mang đoán, cô nghĩ Chu Khải đang giới thiệu thân phận của cô với bà ấy, giải thích lý do đến đây. Người quản gia nhìn qua rất nghiêm túc, với một đôi mắt khôn khéo sắc bén cũng dừng ở trên người cô, đánh giá cô một lượt từ trên xuống dưới.

Sau đó bà ấy nói câu gì đó rồi, xoay người đi vào.

Nhìn cánh cửa bị đóng lại Giản Tiểu Tinh quay đầu nhìn về phía Chu Khải. Chu Khải nói bà ấy đi vào thông báo cho Phong Đường, biết cô sốt ruột nên an ủi cô đừng quá lo lắng, đợi thêm một lúc nữa là có thể gặp được ông chủ rồi.

Nhưng trên thực tế lại không như vậy, bọn họ đứng ở cửa trống rỗng đợi gần 20 phút, Giản Tiểu Tinh đã theo bản năng ôm bụng, hơi cong lưng và cảm giác khó chịu kia càng ngày càng rõ ràng hơn, cô nghĩ cô hơi có cảm giác buồn nôn, Giản Tiểu Tinh lập tức ngẩng đầu, lại không nhìn thấy Phong Đường, vẫn chỉ có một mình quản gia.

"Bà ấy nói cái gì?" Thấy quản gia nói xong lại đi vào, Giản Tiểu Tinh vội vàng hỏi Chu Khải sắc mặt không được tốt lắm.

Chu Khải nói: "...... Bà ấy nói bây giờ ông chủ đang bận việc, tạm thời không thể gặp cô."

Giản Tiểu Tinh cảm thấy mọi thứ trong dạ dày đang kịch liệt cuồn cuộn, cô không thể mở miệng nói chuyện, vội vàng lấy túi nôn mang xuống từ trên máy bay mà nôn ra, tất cả những thứ đã ăn trên máy bay đều bị nôn hết.

* Băng Tâm: Dù biết lỗi không phải của anh nhưng Phong Đường kiểu này thảm rồi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.