Gió khẽ lay động bên ngoài, những mầm non từng chút từng chút đem theo hy vọng, tình yêu của hai người họ lớn lên. Ai đó đã nói rằng vừa gặp đã yêu là không tốt, không bền chặt. Nhưng sự thật chứng minh nó không đúng trong tất cả mọi trường hợp. Khi người ta tìm thấy được sự đồng điệu giữa hai tâm hồn, khi xác định được trái tim cần người ấy thì quen nhau bao lâu không quan trọng. Yêu cứ yêu thôi, vì thanh xuân chẳng có bao lâu mà lãng phí vào những thứ chỉ mãi nằm trong dự định chứ không dám thực hiện.
Ai rồi cũng sẽ một vài lần nghĩ khác đi, ai rồi cũng sẽ bị những thứ xung quanh thay đổi hoàn toàn những nhận định ban đầu. Giống như bà nội, ngay từ khi nhìn thấy cô đã bị cái vẻ giúp việc của cô khiến cho bản thân có ý muốn xem thường. Nhưng khi nhận ra vẻ bề ngoài vốn dĩ không nói lên bất cứ điều gì thì bà đã bớt đi định kiến, không còn ghét cô nữa.
Bố mẹ Huy đối với anh cũng không phải người có thể cản trở. Anh yêu Nhi,xác định cưới cô để cả đời có thể bảo vệ, nên dù là ai, dù có chuyện gì anh cũng sẽ không thay đổi quyết định.
Tối hôm ấy trên tầng thượng, hai cuộc gọi liên tiếp đã được gọi đi.
- con thực sự muốn như vậy?
- mẹ cũng nghe rõ con nói gì rồi. Mẹ thu xếp công việc đi. Con sẽ cùng cô ấy kết hôn.
- con có cần thêm thời gian suy nghĩ không? Cả một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-menh/2116476/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.