Nửa đêm trời lại đổ mưa to, thỉnh thoảng lại thấy tiếng sét váng qua cửa sổ kèm theo tiếng chớp nhẹ. Phong Vân đóng hết cửa, cận thận cho mấy thanh gỗ nhỏ vào lò sưởi, y ngồi lại trên chiếc ghế gỗ nhìn ngọn lửa cháy rực trong bếp, trong phòng giờ chỉ còn chút âm thanh ù ù của trận mưa:
“Hơn một ngày vẫn không chịu tỉnh là sao?”
Y đột nhiên phát cáu ném mấy thanh củi vào rồi đi về phía giường:
“Ta nói cho ngươi biết, lão nương ta cũng là người có quy tắc, tuyệt đối không nhân lúc ngươi ngủ mà giết ngươi đâu…vậy nên, hãy tỉnh lại ngay đi cho ta!”
Hắn vẫn nằm bất động trên giường, đôi lúc lại có vẻ như đang run rẩy lên vì lạnh, Phong Vân thấy hắn không có phản ứng gì đột nhiên lại khựng lại. Cô ngồi xuống bên mép giường kiểm tra thân nhiệt hắn:
“May cho ngươi gặp được người chí khí như ta đây, nếu không ta đã cho ngươi đi gặp tổ tiên rồi.” Sao lại lạnh thế?
Cô đứng dậy lục tìm gì đó trong chiếc tủ cũ, một lúc sau liền lấy ra một con dao găm, y cầm nó lên xem xét rồi hơ trong lửa nóng. Con dao kim loại nhanh chóng tăng nhiệt độ lên, Phong Vân đưa nó tới bên cạnh hắn giơ lên, hành động cực kì mờ ám.
Cô muốn giết hắn thật ư?
___
“Công chúa điện hạ!”
Thị nữ hành lễ kính cẩn trước thư phòng nhị công chúa.
Trong đấy một lúc sau mới có tiếng đáp lại:
“Vào đi!”
…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-menh-thien-tu-chuyen-the/3350074/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.