Editor: huyetsacthiensu
“Chàng đang làm cái gì vậy?”
âm thanh ra khỏi miệng, ngay cả bản thân mình cũng cảm thấy khó nghe, quá khàn.
Còn chưa kịp ghét bỏ bản thân đã thấy xấu hổ và giận dữ, thân mình đặc biệt mệt mỏi bủn rủn, cả nửa người dưới đau đến chết lặng! Nghĩ cũng không nghĩ liếc mắt trách Ngô Đồng đang cúi người đọc sách ở đầu giường, đưa tay xoa eo như bị chặt đứt, miệng vểnh lên, vô cùng không bằng lòng!
Lúc A Đoàn vừa mở mắt Ngô Đồng đã dời mắt đến trên mặt A Đoàn. Tiểu cô mương khuôn mặt phấn nộn, giống như trước đây, chỉ là, không có nét quyến rũ của tiểu thư khuê các… Nghe được lời của nàng cùng vẻ oán thầm trên mặt chỉ cười khẽ, đặt sách trong tay sang một bên rồi cũng nằm xuống, kéo người A Đoàn đang không một mảnh vải ôm vào người.
Cả người A Đoàn cứng đờ, lúc này mới phản ứng được một sự thật là cả hai đều đang trần trụi!
“Chàng làm cái gì vậy, mẫu hậu vẫn đang chờ hai chúng ta đến thỉnh an đấy!”
Vừa nói vừa giãy dụa muốn dứng dậy, vừa nhấc eo lên bị đau kêu rên một tiếng lại ngã trở về, đau quá! Hai mắt đẫm lệ nhìn Ngô Đồng, đều là lỗi của chàng! Tối hôm qua đau khổ cầu xin hắn, nhưng mà người này thì sao, chính là cầm thú! Ngô Đồng không thay đổi sắc mặt, bàn tay to xoa nhẹ bên eo A Đoàn, giúp nàng giảm bớt mệt mỏi.
Xoa một lúc lâu, đúng là mệt mỏi đã giảm đi rất nhiều, A Đoàn có tinh thần náo loạn.
“Tối nay không cho phép chàng chạm vào ta!”
Đôi mắt có hơi sưng ủy khuất nhìn Ngô Đồng, tỏ ý nếu chàng không đồng ý ta sẽ khóc ngay lập tức cho chàng xem.
Ngô Đồng liếc xéo A Đoàn một cái, không nói gì, động tác trong tay cũng không dừng lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-menh-hoang-hau/2177945/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.