Editor: huyetsacthiensu
Trần thị đã thay xong quần áo ngồi trên giường, thấy A Đoàn đã tắm xong đi ra tiện tay đem thứ gì đó trong tay nhét dưới gối sau đó cười đứng dậy “Mẫu thân giúp ngươi chải tóc.” A Đoàn nghe theo ngồi trước gương, lẳng lẳng nhìn Trần thị đang chải toc giúp mình ở phía sau. Khóe miệng Trần thị từ đầu đến cuối đều giơ lên, hốc mắt lại dần dần đỏ.
“Mẫu thân…”
A Đoàn động đậy môi, lại không biết nói cái gì, cau mày.
Dung mạo đã trưởng thành uyển chuyển hàm xúc, mặt trứng ngỗng có chút ngây thơ, mơ hồ có thể nhìn thấy bóng dáng khi còn bé. Đôi mắt Trần thị đỏ hơn, đôi mắt bịt kín một tầng sương mù, cố nén để không khóc. A Đoàn nóng nảy, vội vàng nói “Mẫu thân, con là gả cho người chứ không phải là khôngthể gặp lại, không cho người khóc!” lời này không có tác dụng với Trần thị, cúi đầu chải tóc giúp A Đoàn, nước mắt chảy ra.
“Lúc trước con còn nhỏ như vậy, trong nháy mắt đã phải gả làm vợ người khác, thời gian qua quá mau, mẫu thân không nỡ.”
A Đoàn đứng dậy, nhào thẳng vào ngực Trần thị, ngửa đầu lên nhìn Trần thị “Mẫu thân không nỡ con cũng không nỡ, nhưng mẫu thân đừng khóc có được hay không? Gả cho người khác con vẫn là con gáicủa người, kiếp này con là con gái của người, kiếp sau con cũng là con gái của người, lại chẳng phải là tình cảm hai mẹ con bị cắt đứt, mẫu thân đừng khóc nữa có được hay không?”
Vừa nói vừa đưa tay nhẹ nhàng lau nước mắt cho Trần thị.
An ủi như vậy ngược lại lại phản tác dụng, Trần thị ôm thật chặt A Đoàn vào trong ngực, vẫn giống khi còn bé trấn an vỗ lưng của nàng, đứu quãng lại câu trước không khớp với câu sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-menh-hoang-hau/2177942/chuong-121-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.