Nhìn nhau nhưng không nói gì, A Đoàn dừng mắt trên mặt Ngô Đồng, đôi mắt đen như mực, không có chút cảm xúc gì, từ đầu mày đến cuối mày đều yên tĩnh. Ngược lại mình lại vừa nghiên cứu tìm tòi, vừa hiếu kì, cảm xúc gì cũng lộ ra hết. một lúc sau Ngô Đồng mới khẽ động đậy, nhẹ nhàng đem A Đoàn để lên giường.
"Huynh..."
Tầm mắt Ngô Đồng hạ xuống, không để ý.
Nghiêng người lấy chén cháo nhỏ Bán Đông đặt ở cái bàn nhỏ bên cạnh lên, ngón tay thon dài cầm lấy thìa bạc nhẹ nhàng quấy, múc nửa thìa thổi nguội sau đó đưa đến trước miệng A Đoàn. Lông mày A Đoàn nhíu lại, hỏi "Tại sao huynh không hỏi năm năm qua nàng phải trải qua những gì, mọi chuyện như thế nào?"
Phản ứng của Ngô Đồng lại là đem thìa bạc để sát lại hơn, không cho cự tuyệt.
"Ăn xong nói sau."
Nằm hai ngàu, thân thể đã suy yếu đến đỉnh điểm, họng khô rát, dạ dày lại không ngừng kháng nghị. Mùi thơm của cháo lan tỏa, A Đoàn mấp máy môi, không cự tuyệt, há miệng. một chén cháo đầy rất nhanh đã thấy đáy, A Đoàn liếm liếm môi, vẫn chưa thỏa mãn. Ngô Đồng nghiêng người để chén cháo không qua một bên, sau đó khom người kê sau lưng A Đoàn một cái gối để cho nàng tựa lưng.
"Bây giờ thân thể nàng rất yếu, phải ăn theo tuần tự, không được ăn quá nhiều."
Hai tay đan chéo đặt ở trước bụng, tròng mắt đen như mực nhìn A Đoàn, nói "hiện tại nàng đang đem mình lúc trước cùng bây giờ chia làm hai người, nàng không cho rằng đó là một người, đúng không?"
Cổ họng đã thoải mái hơn rất nhiều, lúc nói chuyện cũng sẽ không cảm thấy đau đớn. A Đoàn khôngchút do dự gật đầu, nói khẽ "Chúng ta sao có thể là cùng một người được? Cho dù phụ mẫu giống nhau hay bằng hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-menh-hoang-hau/2177933/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.