Editor: Tống Thiên Ân
Bị Hứa Tiêu Nhiên dọa, A Đoàn càng thêm chột dạ, bước chân đi về đại sảnh càng ngày càng chậm, càng ngày càng chậm. Thường ngày đến đại sảnh chỉ mất nửa khắc đồng hồ, lần này A Đoàn dùng gần nửa canh giờ mới đi đến nơi, ngẩng đầu lên thấy Cẩm Tú đang đứng ngoài cửa nhìn mình cười.
A Đoàn mở lớn mắt, đôi mắt cười thành một hình trăng lưỡi liềm, lôi kéo tay Cẩm Tú kéo qua một bên, nhỏ giọng hỏi thăm "Cẩm Tú tỷ tỷ, mẫu thân có hỏi ta hay không?"
Đại ca biết mình trở về nên ra cửa chờ, mẫu thân chắc chắn cũng sẽ biết. Mình đã rất lâu rồi chưa đến đại sảnh, nếu mẫu thân không tức giận như vậy thì chắc chắn sẽ đuổi theo hỏi. Chỉ cần mẫu thân hỏi thìchứng tỏ chuyện này không có nghiêm trọng, làm nũng một chút là có thể bỏ qua được.
Nhìn bộ dáng chờ mong của A Đoàn, Cẩm Tú mấp máy môi, lắc đầu.
"Phu nhân không hỏi đến dù là một lần."
không để ý đến khuôn mặt thoáng suy sụp của A Đoàn, tiếp tục nói "Hơn nữa phu nhân đến giờ mộtcâu cũng chưa nói, toàn bộ mọi người bên trong cũng đều bị phu nhân đuổi ra ngoài."
Xong rồi, việc lớn rồi, có làm nũng cũng vô dụng.
Hai vai A Đoàn rũ xuống, Cẩm Tú nhìn bộ dạng so với khóc còn khó coi hơn, vẻ mặt nghiêm trọng muốn bước vào trong, lúc này Cẩm Tú lại nói "Tam tiểu thư đừng trách nô tì nhiều chuyện, chỉ là lần này phu nhân tức giận cũng vì sợ tiểu thư phải chịu thiệt thòi mà thôi."
"Tiểu thư ngàn vạn lần đừng cãi nhau với phu nhân, phu nhân cũng muốn tốt cho tiểu thư thôi."
A Đoàn gật đầu "Cẩm Tú tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-menh-hoang-hau/2177883/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.