Editor: huyetsacthiensu
“A Đoàn…” Thanh âm của An Dương dừng lại một chút, rối rắm nửa ngày, tay ở bên hông A Đoàn khoa chân múa tay vài cái, cuối cùng xác định “A Đoàn, người ở nhà ngây ngốc nửa tháng béo ra thật nhiều.” A Đoàn đang giơ tay để cho Bán Đông mặc quần áo cho mình, nghe được lời nói này động tác dừng lại, nhìn về chính mình ở trong gương.
Hôm nay A Đoàn quay trở về trường học, hôm nay cũng là sinh nhật nàng. A Đoàn đã nói rõ sinh nhật mười hai tuổi không tổ chức yến tiệc, cho nên vẫn lên lớp như trước, bộ quần áo đang mặc là quần áo mới hôm qua mới may xong.
Có lẽ là để chúc mừng vết thương của A Đoàn đã tốt hơn hoặc là để loại bỏ chuyện xui xẻo của Hứa Tĩnh Ngữ, lần này mẫu thân mang đến quần áo đặc biệt lộng lẫy. Lớp lót màu hồng, bên ngoài cổ tay áo để lộ ra viền áo màu vàng, trừ những cái đó, ở bên ngoài không có hoa văn khác.
Bán Đông ở bên cạnh cười nói “Tiểu thư đi vài bước thử xem.” Giọng điều như có điều huyền bí này là sao?
A Đoàn nghe vậy, đi vài bước nhỏ, chỉ cảm thấy hơi chật chứ không có cảm giác gì khác, An Dương lại mở to mắt, chỉ nhìn chằm chằm vạt áo của A Đoàn, luôn mồm thúc giục “Ngươi đi thêm vài bước, mau lên!” A Đoàn đi vài bước nữa, cũng nhìn chằm chằm vào vạt áo của mình, cuối cùng đã hiểu được ý của Bán Đông.
Bây giờ đang là sáng sớm, bên ngoài trời vẫn hơi tối, trong phòng đã thắp nến từ sớm. Lúc đi lại, vạt áo theo động tác đi lại của A Đoàn hiện ra một con Phượng Hoàng rất sống động, như ẩn như hiện, tầng tầng lớp lớp. An Dương kéo vạt áo ra, nhìn kỹ dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-menh-hoang-hau/2177814/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.