*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếu chỉ yêu ngựa thôi thì đã đành, trời sinh công chúa lại cứ không chịu thua bao giờ.
Năm ấy lúc mười tuổi, Thánh Thượng từng vấn an Dương công chúa có mong muốn gì. Mọi người đều tưởng, công chúa sinh ra cái gì cũng không thiếu, tự nhiên cũng không nghĩ được nàng sẽ muốn cái gì, đơn giản lại là ngựa. Cũng đúng, bất quá không phải ngựa, mà là muốn cùng nam tử trong quân doanh đua ngựa. Nha đầu 10 tuổi nghịch ngợm, muốn cùng nam tử trong quân doanh đua ngựa. Còn đặc biệt yêu cầu, tuyệt đối không thể nhường, tất cả dụng hết toàn lực.
Lúc ấy Thánh Thượng liền cười, cũng thỏa mãn yêu cầu của nàng.
Kết quả đương nhiên là thua thảm thiết, nàng chạy đua được một phần ba đường thì người kia đã đứng tại điểm cuối đầu kia nhìn xa.
Việc này cũng chỉ làm trò cười một lần, công chúa tuổi còn nhỏ, ai cũng không đem việc này là thật. Kết quả năm thứ hai sinh nhật An Dương công chúa lại tới nữa, vẫn là yêu cầu đua ngựa, vẫn là cùng một người năm trước. A, lần này thành tích tốt hơn một chút, lần này giống như trước thua, cùng một khoảng cách cùng là một con ngựa, lần này chạy một nửa.
Hôm nay lại là sinh thần của An Dương, không ngoài dựa đoán của mọi người, quả nhiên lại là đua ngựa.
"Đó là Thái Tử phi tương lai, Hoàng Thượng miệng vàng lời ngọc chỉ hôn, chỉ cần Hứa gia không xảy ra chuyện, môn thân này là tuyệt đối trốn không thoát. Còn chưa có minh xác hạ chỉ, trên cơ bản đã là chiêu cáo thiên hạ, Hứa tam cô nương này từ nhỏ lớn lên ở trong cung lúc năm tuổi mới về nhà."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-menh-hoang-hau/2177781/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.