Editor: huyetsacthiensu
không, muội không phải không tin huynh. A Đoàn há mồm muốn nói những lời này, nhưng mà lời nói đến bên miệng lại nuốt trở vào, bởi vì Thái Tử ca ca đến nhìn cũng không nhìn mình. Ngô Đồng quay lưng về phía A Đoàn, ưỡn thẳng lưng. A Đoàn tiến lên hai bước, đưa tay kéo tay áo Ngô Đồng.
không phản ứng, một chút phản ứng cũng không có.
Dùng sức cắn môi dưới để mình không khóc, lại lôi kéo, lại chột dạ hy vọng chút may mắn nói “Muội thậtsự là nhớ mẫu thân…” Càng nói âm thanh càng nhỏ, nhỏ đến mức chính mình cũng không tin đây là lời nói thật.
Ngô Đồng vẫn duy trì tư thế quay lưng lại với A Đoàn, thở dài một hơi, âm thanh cũng thất vọng “A Đoàn, hóa ra nàng không chỉ không tin ta còn học được nói dối ta.” Mạnh mẽ quay đầu lại, trong mắt dường như thật sự có lửa giận “Hay nàng thật sự là một người vong ân phụ nghĩa?!
Nếu như vừa rồi chỉ là giả vờ, hiện tại thật sự nổi giận.
Lúc vừa nghe được chuyện này, bản thân cũng đã nghiêm túc nghĩ lại, nhưng thật sự nghĩ không ra mình làm sai chỗ nào, tự nhận mình đã bảo vệ nàng thật tốt. Mặc dù sống ở trong cung nhưng những việc đen tối luôn để cho nàng nhìn thấy. Cho nên, có thể A Đoàn đã hiểu nhầm chuyện gì rồi.
Mặc dù mình sống lại một kiếp, rất nhiều chuyện đều vô cùng quen thuộc, phụ hoàng cũng rất hài lòng, nhưng mình không thể dừng ở những điều này. Đây là điều mình nên làm, bản thân mình cũng có nghĩa vụ làm cho đất nước trở nên phồn thịnh, không có tốt nhất chỉ có tốt hơn. hiện tại Hoàng đế là phụ hoàng không phải mình.
Vì A Đoàn làm quá nhiều việc, kể cả mình có là Thái Tử cũng không thể gạt được phụ hoàng. Bản thân chỉ có thể trở nên ưu tú, ngày càng ưu tú, ưu tú đến mức làm cho phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-menh-hoang-hau/2177749/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.