Buổi tối, Ngô Đồng đến cung của hoàng hậu nương nương dùng bữa, xongxuôi liền đón A Đoàn trở về. Lần này là nhũ mẫu ôm A Đoàn ngồi trongkiệu, Ngô Đồng ngồi kiệu của mình đuổi theo, Bích Sơ đi theo bên cạnh.
Mỗi ngày đều có người không ngừng quét dọn tuyết đọng trên đường, nhưngchỉ trong chốc lát lại phủ kín đầy đất. Bích Sơ ôm lò sưởi trong tay,gian nan đạp lên tuyết nhưng thân mình vẫn vững vàng như trước, mùa đông tuyết phủ khắp mặt đất quá mức chói mắt làm cho mi mắt hơi hạ xuống.Đội ngũ đi rất chậm, bình thường với khoảng cách này chỉ mất mộtkhắc,lần này lại mất gần nửa canh giờ mới tới nơi.
(* Một khắc = 15 phút
Một canh giờ = 2 tiếng)
Trở lại Đông cung đã có nô tài chuẩn bị sẵn canh gừng. Bích Sơ uống mộtchén canh nóng, lại hoạt động tay chân một chút, lúc này tứ chi mới bắtđầu có cảm giác. Vừa lấy lại tinh thần liền thấy Giang công công cười hì hì, trên tay cầm một cái hộp đi đến, giọng nói của thái tử điện hạ cũng vang lên theo: “Cô cô vất vả rồi!”
”Đây là chuyện nô tỳ nên làm.”
Khom người cúi đầu, không chút do dự nhận lấy chiếc hộp.
Bích Sơ đi theo hoàng hậu đã nhiều năm, có thứ gì tốt mà chưa từng thấyqua? Cho dù là thái tử cũng không nhất định sẽ đưa ra thứ gì có thể làmcho Bích Sơ ngạc nhiên. Nhận lấy vật này cũng không phải do tham tài,thật ra là muốn tỏ rõ thái độ cho thái tử biết, nàng thu nhận cũng cónghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-menh-hoang-hau/2177722/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.