Phu tử đưa Hứa Thanh Viễn và Hứa Triệt Minh vào thư phòng để khảonghiệm, Đại lão gia cùng thái tử ngồi chờ ở bên ngoài. Tiểu thái tử ngồi trên ghế, ổn trọng như núi, Đại lão gia lại là đứng ngồi không yên.Thái tử đang ở trước mặt,không phải là cơ hội tốt để trò chuyện sao? Cho dù không cần quá vội vàng nhưng cũng không thể nói những chuyện tẻ nhạt được.
Nghiêng đầu quan sát thái tử, so với lần trước gặp mặt cũng không có gìkhác biệt, chỉ là khuôn mặt trẻ con bầu bĩnh đã gầy đi một chút, khíchất càng thêm phần chững chạc. Đại lão gia cũng có chút khó hiểu, tạisao một đứa nhỏ chỉ mới mấy tuổi đầu mà lại làm cho người đối diện luôncó loại cảm giác năm tháng lắng đọng? Cuối cùng cũng chỉ có thể cảm thán không hổ danh là thái tử điện hạ!
Ngô Đồng nghiêng nghiêng đầu, tính tình có chút trẻ con quan sát nhạcphụ tương lai. Hiện tại chính là thời điểm ông tinh thần hăng hái, tuổiđã gần trung tuần nhưng vẫn giữ được hình thể như thời trai tráng, chỉcần nhìn thoáng qua cũng có thể mang lại cho người khác cảm giác chínhkhí lẫm liệt. Kiếp trước khi Đoàn Nhi qua đời, chỉ qua một đêm mà tóc vị này đã trở thành hoa râm*, cuối cùng trực tiếp từ quan.
*Hoa râm: (tóc) bạc lốm đốm
Nhiều lần hắn giữ lại cũng vô dụng, thậm chí còn nói nếu hắn không đồng ý liền tiền trảm hậu tấu **. Cuối cùng hắn đành chấp thuận, nhưng ôngcũng không để hắn tiễn chân, chỉ có thể đứng trên tường thành từ xa nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-menh-hoang-hau/2177711/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.