Bên kia Trương thị giận đùng đùng trở về tiểu viện của mình, nhìn thấy bấtcứ thứ gì cũng cảm thấy khó chịu. Sân viện này chỉ chiếm một góc nhỏtrong phủ quốc công, bên ngoài chính là sát đường, tối ngủ cũng khôngđược yên tĩnh. Chỉ có một khối núi giả cùng với hồ nước nho nhỏ, liếcmắt một cái đã nhìn thấy bờ bên kia, còn chẳng đủ để chơi thuyền. Trương thị càng nghĩ càng giận, nhìn cái gì cũng không vừa mắt, cái gì cũngnhỏ, cái gì cũng kém chi thứ nhất. Chính mình không sinh được nữ nhi còn không chịu để cho người khác hưởng phú quý, đây là đạo lý gì chứ. DaoDao thì sao, cũng là chính con gái họ Hứa, dựa vài cái gì mà chỉ có thểlàm sườn phi? Cho dù thân phận không đủ nhưng việc này là do HoàngThượng tự mình đáp ứng, tác động một chút nói không chừng lại thành.Trần thị nàng ta dựa vào cái gì mà tự mình quyết định, chẳng phải cũnglà nữ nhi của Hứa gia sao, đại lão gia chẳng lẽ không quan tâm cháu gáicủa mình sao?
Trương thị không bước vào cửa, mang bộ mặt âm trầm đứng mãi ở ngoài làm cho nha đầu qua lại đều phải cẩn thận, sợ Nhị phu nhân tức giận lại trút hết lên đầu mình. Ở chỗ hành lang gấp khúc có một người đàn bà cógương mặt dài nhọn đang đưa mắt nhìn xung quanh, cũng không dám tiếnlên. Trương thị vừa đảo mắt qua nhìn thấy liền quát: “Ngươi sợ ta ănthịt ngươi chắc!”
Bà ta vội cười, tiến lên thỉnh an: “Sao có thể như vậy, nô tì thấyphu nhân như đang suy nghĩ chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-menh-hoang-hau/2177688/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.