Sau ba hồi chuông, tất cả học sinh từ các lớp túa ra như ong vỡ tổ trong giờ nghỉ trưa.
"Lâm!....Lâm!....'' Khả Ái gọi cô: ''HÀ TUỆ LÂMMM!"
"Hả? Gì?" Tuệ Lâm giật bắn người.
"Bị gì vậy? Tới giờ ăn trưa rồi kìa, đi thôi!" Tuệ lâm thở dài.
" Bây giờ tớ không thấy đói, chỉ cần ngủ thôi à! Cậu đi đi! Khi nào vô học thì kêu!" Cô vẫn gục trên bàn, nói với giọng mệt mỏi, kéo dài như kẹo dẻo.
Phòng ăn với thiết kế bàn ghế gỗ, sậm màu, có nhiều cỡ bàn khác nhau. Bàn dài ngồi được tám người đối diện nhau, bàn ngắn có thể ngồi bốn người. Bốn dãy bàn được bố trí ở giữa, mỗi dãy tám bàn, bao bọc bởi các quầy thức ăn xung quanh các vách tường, với đủ các loại món ăn Tây, Tàu và tất nhiên món chính là món Việt Nam. Giờ trưa là lúc các học sinh đổ dồn về phòng ăn, khiến nơi đây cứ nháo nhào như hội chợ. Người thì ăn thức ăn ở các quầy của trường, số thì đem theo cơm hộp đã chuẩn bị sẵn từ nhà, có cả những người chỉ ra ngồi để tán dốc.
Khả Ái vừa ăn vừa âm thầm quan sát mọi người, vì hôm nay Tuệ Lâm không cùng ăn nên Khả Ái ngồi một mình. Cô thích nhịp sống trẻ như thế này, thích môi trường mới mà mình đang dần thích nghi. Dù vào trường chưa được bao lâu nhưng cô không còn bỡ ngỡ và lạ lẫm với mọi thứ nữa, vì có Tuệ Lâm bên cạnh là bước đệm và cầu nối cho cô với môi trường mới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-may-cuoi-troi/2655459/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.