Ánh nắng ban mai của một buổi sáng đầu tuần ngọt ngào rũ xuống từ bầu trời xanh, khẽ chen chút nhau để chiếu sáng qua khe cửa kính đóng hờ, rồi lại nhẹ nhàng luồn lách sang lớp rèm cửa trắng mỏng phủ kín, chúng tạo thành tia, chiếu thẳng vào cả cơ thể của cô thiếu nữ nhỏ bé với nước da trắng ngần được phủ bởi chiếc đầm ngủ trắng tinh khôi, cô đang nằm nghiêng người ngủ say. Ánh nắng khiến chiếc áo ngủ mỏng trở nên trong suốt hơn, lộ rõ dáng người thiếu nữ mỏng manh nhưng tràn trề sức sống.
Tuệ Lâm bỗng thức giấc, không phải vì những tia nắng ban mai kia, nhưng vì tiếng đổ chuông của điện thoại. Tuệ Lâm là một con sâu ngủ, cô xem việc ngủ là niềm đam mê. Cô có thể ngủ hơn nữa ngày nếu không ai đánh thức, và khi phải thức dậy thì lại tiêu tốn hơn một tiếng để "lết" ra khỏi giường, với kiểu cài đặt đồng hồ báo thức đến cả chục thời gian khác nhau. Thế nhưng, Tuệ Lâm nhất định sẽ tỉnh khi tên danh bạ "ANH" gọi đến.
Cô lăn qua lăn lại, mắt vẫn nhắm khi tay thì quơ quào tìm điện thoại theo tiếng reo của nó. Đến khi tay cô đã chạm được chiếc điện thoại, trong lúc miệng thì làu bàu vì ai lại gọi sớm hơn cả đồng hồ báo thức thế này, cô chậm chạp ráng nhướng đôi mắt đang dính chặt ra, lúc này bỗng nhiên cô không còn là mèo ngủ nữa khi thấy chữ "ANH".
"Alo!" Đầu dây bên kia lên tiếng trước.
"Em nghe!" Tuệ Lâm ân cần trả lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-may-cuoi-troi/2655444/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.