Chương 212
Lý Tuyết Nhi vừa hiểu vừa không hiểu, cô ta gật đầu sau đó mắng to: “Thật xảo quyệt.”
Ngừng một lúc, cô ta lại hỏi: “Anh định bắt hiệu trường quỳ thật sao?”
Vương Nhất chắp tay ra sau lưng rồi nhìn về phía đằng xa: “Làm sai thì phải trả giá, nếu không thế giới này sẽ loạn mất.”
…..
Dương Siêu đi rồi, Tô Hiệu lại tới.
Nhưng lần này, cổng lớn lại đóng chặt.
Ông ta nhìn vào bên trong biệt thự, cơ mặt co rút kịch liệt.
Nhưng ông ta vẫn quỳ xuống trước cổng.
Ánh mặt trời thiêu đốt trên đỉnh đầu thì mồ hôi tuôn ra như suối.
Trên đường kẻ qua người lại, tất cả đều kinh ngạc nhìn Tô Hiệu đang quỳ trước cổng.
Khi bị nhiều người nhìn chằm chằm như thế, Tô Hiệu vô cùng tức giận nhưng ông ta cũng chẳng còn cách nào khác mà bắt buộc phải quỳ.
Ông ta biết rõ hậu quả của chuyện này. Một khi Trương Lương thú nhận thì cái chức hiệu trưởng của ông ta cũng không giữ nổi.
Ông ta mất mười mấy năm mới bò lên được vị trí này, sao có thể vị chuyện này mà từ bỏ?
Có nhiều lúc, khi con người đứng trước lợi ích, tôn nghiêm và giới hạn đều không đáng một xu.
Dù căm phẫn hay nhục nhã thế nào thì ông ta cũng phải quỳ cho xong.
Một lúc sau, một chiếc xe cũng dừng lại trước cổng tử viên.
Một người đàn ông trẻ tuổi bước xuống rồi cũng quỳ trước cổng biệt thự.
Người đó chính là Thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-long-chi-ton-do-thi/3372092/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.