“Lý Tinh Sở?”
Nhìn thấy người thanh niên tuấn tú đứng dựa vào cửa, sắc mặt Lý Khinh Hồng liền thay đổi.
Nhưng mà rất nhanh, biểu cảm trên mặt cô lại trở nên lạnh lùng, cô vô cảm nói: “Tại sao anh lại ở đây?”
Nếu như Vương Nhất ở đây thì chắc chắn anh sẽ không bỏ qua cho anh ta.
Bởi vì anh ta chính là người đã tuyên bố muốn chia rẽ anh và Lý Khinh Hồng, còn xem Vương Tử Lam như là đứa con hoang.
Một người ngay cả đứa trẻ còn không chịu buông tha thì làm sao có thể có lòng tốt được chứ?
Lý Tinh Sở khẽ cười, anh ta cất bước đi đến trước mặt Lý Khinh Hồng: “Em họ à, có phải là đã lâu lắm rồi em không về nhà không cho nên em đã quên mất mọi người, đây chính là nơi mà chúng ta đã lớn lên, tôi không ở đây thì ở đâu chứ?”
Nghe vậy, thái độ của Lý Khinh Hồng liền thay đổi, cô rơi vào trầm tư.
“Rõ ràng là trước đó tôi bị một đám người không rõ lai lịch bắt đi, bây giờ lại ở trong vương tộc Yên Đô, nói cách khác..."
Dường như là nghĩ ra cái gì đó, sắc mặt Lý Khinh Hồng lập tức trở nên tái nhợt, ánh mắt phẫn nộ: “Là anh đã cho người bắt cóc tôi?”
“Ôi chao, có vẻ là em họ vẫn thông minh như trước, tôi cho rằng hai anh em chúng ta gặp nhau thì có thể bỏ nó qua một bên.”
Lý Tinh Sở tỏ vẻ tiếc nuối, nhưng không hề có gì là chột dạ sau khi bị người khác vạch trần, nụ cười trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-long-chi-ton-do-thi/310650/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.