Tôn Chính Vũ vẫn quỳ ở trong trang viên, mãi tới khi chiếc xe của Vương Nhất đi xa, lúc này mới đứng dậy, quay lại trong phòng.
Trong tay của ông ta cầm bản hợp đồng của tập đoàn Kim Thị, cho tới lúc này, ông ta mới hoàn hồn, người thanh niên này có lực lượng đáng sợ như nào.
Ông ta rất rõ, đây không phải là trong họa được phúc gì cả, tất cả là sự thứ tội và ban ơn của Vương Nhất.
“Ba, con vừa rồi suýt nữa thì chết rồi, đều do tên khốn Vương Nhất đó hại, ba nhất định phải giúp con trả thù---”
Lúc này, Tôn Kiều mặt quấn băng gạc đi tới, nghiến răng nghiến lợi nói.
Bốp---
Vừa dứt lời, Tôn Chính Vũ đã tát một cái vào mặt của cô ta, trong mắt vậy mà có một tia sát ý: “Im miệng cho ba, về sau nếu còn dám nói xấu cậu Vương một câu thì cút ra khỏi nhà họ Tôn cho ba!”
Lời này vừa dứt, Tôn Kiều lập tức trợn to mắt không dám tin, những người khác của nhà họ Tôn cũng nhìn nhau.
Tôn Kiều là cô con gái mà Tôn Chính Vũ thương yêu nhất, vậy mà vì nói xấu kẻ thù một câu mà bị tát?!
Bốp một cái, Tôn Chính Vũ quăng hợp đồng của tập đoàn Kim Thị ở trên bàn, ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi người: “Nhà họ Tôn chúng ta hôm nay vốn sẽ bị diệt vong, lại may mắn thoát được một kiếp, còn có được hợp tác của tập đoàn Kim Thị, tất cả đều nhờ sự nhân từ và khoan dung của cậu Vương!”
Mọi người lúc này mới ngộ ra, Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-long-chi-ton-do-thi/310505/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.