Mười phút sau, một chiếc taxi dừng trước cổng khu công nghiệp.
Vương Nhất xuống xe, mặt anh không chút biểu cảm, toàn thân toát ra toát ra một cỗ khí lạnh, anh đi thẳng vào bên trong.
Linh giác mạnh mẽ khiến anh vừa bước vào đã có thể xác định ai đang trốn ở đâu.
Chỉ cần Vương Nhất muốn, những tên theo dõi này sẽ biến thành cái xác lạnh băng ngay lập tức, nhưng anh không định đánh rắn động cỏ nên tiếp tục sải bước vào trong nhà máy.
Những người tên đang theo dõi Vương Nhất lập tức chạy tới trước mặt Thường Lâm và tên đàn em của hắn rồi báo: "Lão đại, anh Hắc Ni, hắn tới rồi.”
Thường Lâm và lão Hắc Ni đồng thời đứng dậy đi tới cửa sổ quan sát. Vương Nhất đang từng bước đi lên cầu thang, tuy rằng vẻ mặt anh rất dữ tợn, nhưng không ai thèm để tâm.
"Tên ngu xuẩn, bảo hắn đến một mình thì đến một mình thật luôn, đúng là chán sống rồi!"
"Lão đại, đối phương chỉ có một người, sao anh lại phải gọi tất cả anh em đến?"
"Đúng vậy, giết gà dùng dao mổ trâu mà!"
"..."
Lũ đàn em cười ha hả, như thể đã thấy trước cái chết của Vương Nhất.
Nhưng Thường Lâm lại lắc đầu nghiêm nghị nói: "Anh Kim nói với tao rằng thằng Vương Nhất này từng đi lính nên khá bản lĩnh đấy, bọn mày đừng chủ quan, đi xem thử có cớm theo đuôi không.”
Một tên dùng ống nhòm quan sát rồi nói: "Lão đại, không có cớm, thằng này tới một mình thật.”
Nghe vậy, viên đá trong lòng của Thường Lâm cũng rơi xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-long-chi-ton-do-thi/310483/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.