Bịch…
Đồng Thiên Tường vừa mới đứng dậy, nhìn thấy cảnh tượng này ở trước mặt, lại bị dọa đến mức mất hồn mất vía, hai chân mềm nhũn, ngồi xuống đất.
Khuôn mặt vô cùng tái nhợt, dòng lũ sắt thép giẫm nát trời cao, cũng giẫm nát trái tim không được xem là khỏe mạnh của anh ta.
So sánh với trận này, trung tâm hiệp hội võ đạo nhỏ bé của mình có tính là gì!
Bạch Yến tốt hơn một chút, nhưng cơ thể cũng cứng đờ, giống như bị ai đó bóp lấy cổ, không thể hít thở được.
Nhưng Vương Nhất lại hơi cau mày, không phải bảo Lãnh Nhan thanh thế nhỏ một chút sao? Tại sao lại phái ra nhiều người như thế này?
Tinh tinh…
Lúc này, Lãnh Nhan gọi điện thoại đến.
Giống như biết mình đã làm sai, Lãnh Nhan cứng rắn giải thích.
“Thiếu chủ, Tiêu Thiết nói, đội được phái ra đã là một đội hình vuông có số lượng người ít nhất rồi, nên…”
Vương Nhất cười khổ một tiếng, đây đã là một đội có số lượng người ít nhất sao?
Bỏ đi, bỏ đi…
Vương Nhất nói tiếp: “Không sao.”
Lúc này trái tim bất an của Lãnh Nhan mới hạ xuống,
Bên phía Bạch Yến và Đồng Thiên Tường, vẫn chìm đắm trong sự xung kích của dòng lũ sắt thép, bọn họ nghĩ nát óc cũng không hiểu, sao lại đúng lúc chạm phải một chi của quân đội?
Lẽ nào…là anh?
Đồng Thiên Tường và Bạch Yến không hẹn mà cùng quay đầu nhìn Vương Nhất, rất nhanh lại lắc đầu.
Đừng nói là anh, cho dù cả thành phố Thiên An cũng không tìm được nhân vật lớn nào có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-long-chi-ton-do-thi/310432/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.