Sau khi Trương Lượng cúp điện thoại, Tô Thắm và bác Trương mặt tràn đầy tức giận.
Bọn họ hoàn toàn không biết chuyện Trương Lượng tống tiền, mỗi ngày Tô Thắm đều chăm sóc bác Trương bị bệnh nặng, anh ta thì hay rồi, lại lấy chuyện này làm công cụ để tống tiền.
Bác Trương nhìn Lý Tuyết Nhi, có khí phách nói: “Cô gái, cô yên tâm, 15 tỷ này, một đồng cô cũng không cần phải đưa, đợi nó trở về, tôi sẽ dạy dỗ lại đứa con bất hiếu kia, khụ khụ….”
Sau khi nổi giận, bác Trương lại ho kịch liệt.
Vương Nhất vội vàng vỗ lưng bác Trương, nói: “Bác Trương, cháu biết tâm trạng của bác, nhưng, đợi khỏi bệnh rồi mới có thể dạy dỗ cậu ta.”
Bác Trương lắc đầu, mặt mày ủ dột: “Nhất à, bác biết cháu có ý tốt, nhưng bệnh này của bác, không thể khỏi được đâu.”
Vương Nhất không nói nữa, mà quay đầu nhìn Lý Tuyết Nhi: “Chuẩn bị sẵn thùng rác.”
Trong lòng Lý Tuyết Nhi nghi hoặc, cần thùng rác làm gì?
Nhưng, cô ta vẫn lấy thùng rác dưới gầm giường ra.
“Bác Trương, lát nữa có thể có chút khó chịu, bác chịu đựng một chút.”
Nói xong, Vương Nhất nhẹ nhàng cầm lấy khớp cổ tay của bác Trương, sau đó khẽ xoa bóp.
Lúc đầu rất chậm, sau đó tốc độ ngày càng nhanh, lực cũng ngày càng lớn.
Hô hấp của bác Trương đột nhiên trở nên gấp gáp, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch, tự nhiên sinh ra một cảm giác buồn nôn mãnh liệt.
Đến cuối cùng, cổ họng của ông ta dao động kịch liệt, trên dưới mí mắt không ngừng co
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-long-chi-ton-do-thi/310401/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.