Sau khi Kim Thành Vũ rời đi, đại diện của các gia tộc lớn cũng lần lượt đứng dậy xin rời đi.
Có Kim Thành Vũ làm mẫu trước, ai nào dám sờ đến lông mày Vương Nhất chứ?
Thậm chí trước khi đi còn tươi cười chào hỏi với nhà họ Lý.
Điều này khiến Lý Thiên Dương như rơi vào sương mù, phải biết rằng bình thường những gia tộc đến nhìn cũng không thèm nhìn ông ta.
Thật trớ trêu thay khi người làm nên kì tích này lại chính là ‘phế vật’ trong miệng của con gái ông ta.
Lý Thiên Dương quay đầu lại, phát hiện Vương Nhất đã biến mất.
Đang định đi tìm thì tai lại truyền đến giọng nói sắc bén của Châu Mỹ Ngọc.
“Người cũng đi cả rồi còn tìm cái gì, có thời gian rảnh rỗi, không bằng nghĩ xem làm thế nào giải quyết vụ hợp tác với Lệ Tinh.”
Nhắc tới chuyện hợp tác, Lý Thiên Dương cũng cau mày, nói: “Chuyện hợp tác tôi sẽ nghĩ cách, bà đừng đi theo làm phiền là tốt lắm rồi?”
“Tôi làm phiền sao?”
Lời nói của Lý Thiên Dương đã hoàn toàn chọc giận Châu Mỹ Ngọc.
“Ông không có mắt hay sao? Con trai cưng kia của ông chỉ là cáo mượn oai hùm mà thôi, giỏi nhất là việc bảo vệ người phụ nữ của cậu ta mà thôi, có liên quan gì đến cậu ta chứ? Chỉ dựa vào cậu ta? Cả đời này cũng đừng nghĩ tới!”
Châu Mỹ Ngọc chống hai tay lên hông, mặt đầy vẻ châm chọc nói: “Cũng may tôi đã bảo Mộng Đình đi làm quen với mấy con nhà giàu kia.”
Nói xong, bà ta liền vẫy tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-long-chi-ton-do-thi/310367/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.