Lúc này mọi người mới phản ứng lại, dù là đội bảo vệ Thiên An Nhất Hào hay là vệ sĩ riêng của Kim Thành Vũ cũng đều vội vàng nhảy xuống sông cứu người.
Lý Mộng Đình đi tới trước mặt Vương Nhất, sắc mặt đỏ bừng: “Tiêu rồi, tiêu rồi, anh ném Kim Thành Vũ của nhà họ Kim xuống sông Thiên An, nhà họ Kim sẽ không bỏ qua cho chúng ta, anh đúng là con quỷ hại người!
Sắc mặt Lý Thiên Dương cũng trở nên lo lắng, nói: “Đúng vậy, Tiểu Nhất, con vẫn mau mau rời khỏi Thiên An thì hơn, đừng làm ảnh hưởng đến mọi người.”
Vương Nhất bình tĩnh cười: “Ba, cứ yên tâm, con sẽ không sao đâu.”
Vệ sĩ của Kim Thành Vũ hành động rất nhanh, chưa tới năm phút đã vớt được Kim Thành Vũ lên bờ.
Chỉ có điều, anh ta đã ướt sũng như chuột lột.
Lúc được người khác nâng dậy, anh ta thở hổn hà hổn hển, mặt mày tái mét tím bầm.
Sông Thiên An vào đêm đông lạnh như băng, suýt chút nữa anh ta đã bị chết cóng.
“Cậu cả Kim, cậu thấy thế nào? Cậu có muốn tới bệnh viện không?”
Theo phép lịch sự, giám đốc Đồng vẫn nên quan tâm hỏi thăm một câu.
“Đến bệnh viện cái rắm ấy!”
Kim Thành Vũ đẩy giám đốc Đồng sang một bên, chửi ầm lên: “Đồng Vụ, ông toi rồi, ngày mai, Thiên An Nhất Hào chuẩn bị đóng cửa đi!”
Anh ta lại nhìn về phía Vương Nhất, ánh mắt vô cùng oán hận: “Cậu dám ném tôi xuống ư?”
Vương Nhất ngồi trên ghế, khẽ lắc nhẹ ly rượu vang đỏ, cười ha hả nói: “Xem ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-long-chi-ton-do-thi/310363/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.