Giọng điệu của Cao Tử Hào trầm thấp, tràn đầy tự tin.
“Ông muốn chết…”
Nghe vậy, Hạ Lãm lập tức giận dữ, nhà họ Cao chỉ là gia tộc hạng nhất, vậy mà dám nói lời thế này trước mặt ông ta.
Vương Nhất lại giơ tay ngăn ông ta lại.
Sau đó nheo mắt nhìn xuống Cao Tử Hào, cười nói: “Ông dựa vào cái gì mà cho rằng tôi không dám động vào ông?”
Ánh mắt anh nhìn Cao Tử Hào ngập tràn tò mò, gia chủ khác đều có dáng vẻ như ngày tận thế đến rồi, duy nhất chỉ có ông ta vẫn bình tĩnh, anh muốn biết ông ta dựa vào cái gì.
Chỉ thấy Cao Tử Hào cười lạnh lùng: “Tôi khuyên cậu tốt nhất vẫn nên bảo Hạ gia chủ thả chúng tôi đi, như vậy tốt cho cậu, cho tôi, cho cả Hạ gia chủ.”
“Nói nghe thử xem.”
Vương Nhất bỗng nhiên cảm thấy hứng thú với ông ta, uống một ngụm rượu, chậm rãi lên tiếng.
Cao Tử Hào không nói gì, chỉ cười lạnh lùng, sau đó nhìn về phía Hạ Lãm.
Mặc dù lúc trước ông ta quỳ xuống trước mặt Vương Nhất, nhưng đó là hành vi bản năng khi hoảng hốt lo sợ, chờ ông ta suy nghĩ kỹ càng rồi thì không còn sợ hãi như vậy nữa.
“Hạ gia chủ, ông là một trong số ít gia chủ hào môn của Giang Thành, chắc hẳn phải biết nhà họ Cao tôi, còn cả nhà họ Lăng, nhà họ Tiêu đều là gia tộc phụ thuộc nhà họ Hồ?”
Ông ta nở nụ cười không lo ngại gì, chậm rãi nói ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-long-chi-ton-do-thi/2400712/chuong-1749.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.