“Hai nghìn bốn trăm tỷ!”
Vương Nhất không nhanh không chậm nói ra một con số.
Cuối cùng sắc mặt Hạ Khiêm cũng trở nên hơi hoảng hốt, đồng thời còn mang theo sự oán hận.
Anh ta không ngờ Vương Nhất lại cố chấp muốn cướp huy hiệu này với mình như thế.
Hai nghìn bốn trăm tỷ đã sắp vượt khỏi giới hạn mà anh ta có thể chịu đựng rồi.
Vào lúc anh ta đang do dự có nên từ bỏ hay không, anh ta chợt nhìn thấy ánh mắt của Vương Nhất bên dưới, khiến anh ta nhất thời sửng sốt.
Đây là ánh mắt gì vậy?
Trong sự lạnh lùng mang theo vẻ giễu cợt, như đang cười nhạo anh ta vậy.
Sắc mặt anh ta lập tức trở nên u ám, run rẩy nói: “Ba nghìn tỷ!”
Đây là mức giá cao nhất mà anh ta có thể chịu được, cao hơn thì anh ta cũng không trả nổi nữa.
Dù anh ta hoàn toàn có thể gọi điện thoại cho Hạ Lãm, bảo gia chủ cho anh ta nhiều tiền hơn, nhưng Hạ Lãm không phải ba của anh ta, anh ta không dám.
Bên dưới vô cùng im lặng, không còn tiếng tăng giá nữa.
Vì thế, Hạ Khiêm nở nụ cười dữ tợn, trong giọng nói lộ vẻ điên cuồng.
“Vương Nhất, dù tôi không biết cậu lấy đâu ra nhiều vé vào như thế, nhưng có tiền mới là quan trọng nhất, cậu không đấu lại tôi đâu!”
Dù anh ta cảm thấy có gì đó kỳ lạ, nhưng anh ta vẫn nghĩ vé trong tay Vương Nhất là vé của Lý Khinh Hồng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-long-chi-ton-do-thi/2400685/chuong-1734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.