Sự tự tin của Hồng Phật khiến biểu cảm trên mặt Tần Hồng Long nhạt đi vài phần.
“Sự thật là thất bại rồi, hoa miệng của cô bây giờ đã bị người ta tìm ra, ngay cả gốc cũng nhổ lên rồi.”
“Cái gì? Ngay cả gốc cũng nhổ lên!”
Lời của Tần Hồng Long khiến sắc mặt của Hồng Phật thay đổi.
Ngây ngốc nhìn hai lần, ánh mắt của cô ta trở nên u ám, ngay cả giọng điệu cũng âm trầm không ít: “Đây là giống hoa trân quý mà tôi 10 năm ở Tây Cương khó khăn lắm mới có được, vậy mà bị nhổ gốc! Rốt cuộc là ai to gan như vậy?”
“Còn có thể là ai, đương nhiên là tên Vương Nhất kia rồi.”
Giọng điệu Tần Hồng Long lạnh lùng, khi nói tới ‘Vương Nhất’, chân răng của anh ta cũng đang run rẩy.
Do đó có thể thấy, anh ta hận Vương Nhất tới mức độ nào.
“Vương Nhất!”
“Á á á, tức chết tôi rồi!”
Hồng Phật cũng nổi giận, tức đến mức giẫm chân.
Tần Hồng Long lại lạnh lùng nhìn Hồng Phật nổi giận, lòng tin trong lòng về cô ta cũng hoàn toàn biến mất.
“Nếu đã bất bại rồi, Vương Nhất không bị Lý Thị phán tội giết người, hợp tác giữa chúng ta cũng kết thúc tại đây.”
Anh ta mặt mày bình tĩnh nói với Hồng Phật: “Số tiền còn lại và chuyện tôi hứa với cô, tôi sẽ không thực hiện, cô lập tức rời khỏi Yên Kinh đi!”
Vụt---
Lời này vừa dứt, Hồng Phật còn trong cơn phẫn nộ lập tức bình tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-long-chi-ton-do-thi/2398284/chuong-559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.