Từ Thiên An đến Yên Kinh khoảng ba tiếng đồng hồ, đến giữa trưa, máy bay đã hạ cánh đúng giờ ở sân bay Yên Kinh.
Vương Nhất ôm Vương Tử Lam ra khỏi sân bay, cùng Lý Khinh Hồng và Lý Tuyết Nhi tiến vào Yên Kinh. Ánh mặt trời không nắng gắt, ngược lại còn có vẻ nhẹ nhàng khoan khoái.
Anh lạnh lùng nhìn quanh bốn phía, những tòa nhà cao tầng san sát nhau, xe cộ tấp nập, đâu đâu cũng có thể nhìn thấy nam nữ trẻ tuổi mặc quần áo có thương hiệu nổi tiếng.
Miếu nhỏ thần linh lớn, ao cạn rùa nhiều, ai mà có thể đảm bảo rằng nam nữ đang đi ở ven đường không phải là một cô chủ hay cậu chủ của một hào môn nào đó.
Đây chính là sức hấp dẫn của Yên Kinh, thu hút biết bao nhiêu người hướng về nó, cũng đã chôn vùi vô số linh hồn.
Lý Khinh Hồng ở bên cạnh thì có vẻ phức tạp, bước đi trên con đường Yên Kinh, hít thở không khí Yên Kinh, thân thể cô run lên nhè nhẹ.
Trở về chốn cũ, cận kề nỗi nhớ, cho dù trong quá khứ cô trẻ tuổi bồng bột lấy cứng chọi cứng với gia tộc, nhưng vẫn không có cách nào xóa đi sự thật rằng cô xuất thân từ nơi này.
Đây chính là nhà của cô, gốc rễ của cô, là ở đây.
“Chị ơi..."
Dường như là Lý Tuyết Nhi cũng nghĩ đến cái gì đó, nắm chặt lấy cổ tay Lý Khinh Hồng, biểu cảm nghiêm túc: “Chị yên tâm đi, nếu như đám người ở trong nhà dám bắt nạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-long-chi-ton-do-thi/2398231/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.