Phản ứng của ba có chút khác thường khiến Vương Nhất hơi bận tâm, kết hợp cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc trước đây của ông, không khó để đoán ra được vài chuyện.
Lý Khinh Hồng cũng sửng sốt, cô không ngờ Lý Thiên Dương lại hỏi về một mặt dây chuyền bằng ngọc không ai thèm liếc, nhưng rất nhanh, cô liền nở nụ cười.
"Ngài nói cái này sao, lúc vừa sinh ra, ba tôi đã tặng nó cho tôi.”
Lý Thiên Dương lẩm bẩm vài lần, sắc mặt ông càng tái nhợt: "Ba cô tên là gì?"
Nói đến đây, trong mắt Lý Khinh Hồng lóe lên vẻ chán ghét, trên mặt lộ ra sự không hài lòng.
Nhưng cô vẫn đáp: "Tên ông ta là Lý Thế Nhân, hiện đang ở Yên Kinh.”
"Vậy à……"
Lúc này Lý Thiên Dương mới hoàn hồn, khóe miệng ông tràn đầy chua xót.
"Ba, nếu bà thích mặt dây chuyền ngọc bích này thì con sẽ tặng cho ba."
"Không cần không cần ……"
Lý Thiên Dương lắc đầu, đột nhiên, ông ta đứng sững tại chỗ.
Ngay sau đó, toàn thân ông run lên rồi nhìn Lý Khinh Hồng với ánh mắt không dám tin: "Cô vừa gọi tôi là gì?”
"Ba."
Lý Khinh Hồng nghiêm túc nói: "Ngài là ba của Vương Nhất, con và Vương Nhất đã kết hôn, nên ngài cũng là ba của con.”
Lý Thiên Dương đờ đẫn nhìn Vương Nhất, một lúc sau, vẻ mặt ông hưng phấn bừng bừng: "Tốt, tốt, tốt!"
Ông ta nói liên tiếp ba chữ tốt, đủ để chứng minh ông đang vui như thế nào, nhưng Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-long-chi-ton-do-thi/2398098/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.