“Tôi dẫn cô ấy đi?”
Vương Nhất ngạc nhiên nhìn Văn Bội Cầm, không ngờ rằng người phụ nữ kéo anh vào phòng khách sạn lại nói một câu như vậy.
Chẳng mấy chốc, hai mắt của Vương Nhất trở nên sâu hơn: "Tại sao? Chẳng phải bà là mẹ ruột của Văn Thái sao?
Nếu đã là mẹ ruột, khi con trai sắp kết hôn thì bà ấy nên vui mừng mới đúng, nhưng từ trên mặt Văn Bội Cầm lại không hề có một tia vui vẻ, ngược lại còn vô cùng trầm trọng.
Như đám cưới của Văn Thái là ngày tận thế vậy.
Văn Bội Cầm gật đầu, bà lo lắng nói: "Vì là mẹ ruột của Văn Thái nên tôi mới không muốn nó làm hại những cô gái khác."
"Nghĩa là sao?"
Vương Nhất nheo mắt lại, anh hỏi.
"Chắc cậu cũng biết một vài tin đồn xấu của nhà họ Văn chúng tôi đúng không?”
Vương Nhất gật đầu.
Gia tộc nào cũng có vài điều tai tiếng, nhà họ Văn cũng vậy. Vương Nhất nhớ là Văn Thái chính là “con hoang” của Văn Bội Cầm và một người đàn ông bên ngoài. Nếu không vì mặt mũi gia tộc thì Văn Bội Cầm đã sớm bị Văn Cung Hiển giết chết rồi.
Văn Bội Cầm cười cay đắng: "Mọi người đều mắng tôi hạ tiện, dám cắm sừng Văn Cung Hiển Nhưng có ai biết rằng tôi đã bị bạo lực gia đình trong cái nhà họ Văn này suốt bao năm nay?”
Vương Nhất không cắt lời bà, nhưng ánh mắt của anh càng lúc càng sâu, có thể những tin tức về nhà họ Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-long-chi-ton-do-thi/2398085/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.