Vương Nhất thế nào cũng không ngờ, người gõ cửa nhà anh vậy mà là Khương Nhã My.
Từ sau khi thoát khỏi hào quang về ở ẩn thì anh biết sẽ có một ngày sẽ gặp Khương Nhã My, cũng từng tưởng tượng ra vô số lần hình ảnh gặp mặt Khương Nhã My --- Chỉ là chưa từng nghĩ loại phương thức này.
Cả người Khương Nhã My đều là máu, hơi thở thoi thóp nằm trong lòng của anh, máu tươi vẫn đang tí tách nhỏ xuống, trong đêm khuya yên tĩnh vô cùng chói tai, khiến đồng tử của Vương Nhất lập tức trợn to.
Cũng đồng thời, nó gợi lại đoạn quá khứ đau khổ nhất mà anh không dễ gì đã giấu ở nơi sâu thẳm trong tim của mình.
Đó chính là giao phong lần đầu của anh và ‘Võng Lượng’.
Trời mưa rất lớn, bầu trời tối tăm.
Đại ca của anh bị bắt, sống chết không rõ, Khương Nhã My khóc tới ngất đi, anh cũng bị thù hận che mờ mắt, giết tới phát điên, ngay cả nước mưa của ngày hôm đó cũng là màu đỏ.
Hiện nay, anh giương mắt nhìn Khương Nhã My yếu ớt nằm trong lòng mình, bỗng nhiên cơ thể của anh run rẩy, trong lòng vậy mà rất sợ.
Anh không muốn nhìn thấy người anh để tâm bỏ anh mà đi nữa.
“Tôi biết, anh sẽ mở cửa…”
Dựa vào trong lòng Vương Nhất, Khương Nhã My hơi mở mắt ra, liếc nhìn anh, trên gương mặt trắng bệch nở một nụ cười miễn cưỡng --- Vết thương của cô ta đã nghiêm trọng tới mức cười cũng sẽ nứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-long-chi-ton-do-thi/2398001/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.