Hiện trường buổi tiệc rượu lặng ngắt như tờ, tất cả các khách mời tim đập dữ dội.
Từ đầu đến khi kết thúc, chỉ trong vòng chưa đầy một giây, tên cậu ấm kia đã bị cắt lưỡi.
Người sau nằm trên đất, mặt mày nhăn nhó, há hốc mồm không nói được lời nào.
Đám Châu Chí Kiên, Châu Mỹ Ngọc và Lý Thiên Dương đều kinh hoàng.
Lãnh Nhan chỉ đánh nhau trước mặt bọn họ có một lần, đó là lần đánh nhau với vệ sĩ của Kim Thành Phong. So với thủ đoạn của ngày hôm nay thì quả thật khi đó quá nhẹ nhàng.
Trần Lân cũng sửng sốt, trên mặt lộ ra vẻ tức giận: “Mày thật to gan, tiệc mừng thọ của ông nội tao sắp bắt đầu rồi, vậy mà mày lại dám sai vệ sĩ hành hung người khác.”
“Miệng chó không thể mọc ra được ngà voi, các người không xứng được có được giọng nói.”
Giọng nói lạnh lùng truyền đến, từ đầu đến cuối, sắc mặt Vương Nhất không chút thay đổi.
“Người tiếp theo.”
Vèo!
Vừa dứt lời, bóng dáng Lãnh Nhan lại biến mất rồi xuất hiện trước mặt một tên cậu ấm khác.
Phương thức giống y hệt lần trước, bàn tay đút vào miệng anh ta rồi cắt đứt lưỡi anh ta.
Thế là tên cậu ấm này cũng giống y người đầu tiên, cố sức mở miệng nhưng không nói được câu nào.
Bọn họ rất đau đớn, nhưng không kêu ra được thành tiếng, thật đúng là một sự tra tấn.
Mỗi khi bóng dáng Lãnh Nhan biến mất, một tên cậu ấm khác lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-long-chi-ton-do-thi/2397947/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.