Bùm!
Khi La Chí Viễn vừa dứt lời, sát khí trong mắt Vương Nhất lập tức lên tới đỉnh điểm.
“Nhà họ Hồ...”
Giọng nói của anh trầm thấp đến đáng sợ, đôi mắt của anh càng thêm hung ác, đáng sợ, như một con dã thú đã thức tỉnh.
La Chí Viễn tiếp tục kể toàn bộ sự việc: “Khi Hồ Hoàng Việt đưa con gái trở lại Thiên An, hai chiếc ô tô đã tấn công ông ta. Khi họ tông vào ông ta, ông ta ôm chặt bảo vệ con gái mình trong tay. Bản thân bị thương nặng, nhưng con gái ông ta thì không bị thương.”
Nói tới đây, giọng nói của La Chí Viễn cũng run lên, kìm nén cơn tức giận ngập trời.
Vương Nhất im lặng, đây chính là người làm cha làm mẹ.
Khi cái chết đang đến gần, điều đầu tiên nghĩ tới không phải là bản thân, mà là con cái của chính mình.
“Sếp lớn, cần tôi tiêu diệt nhà họ Hồ không?”
La Chí Viễn ngưng một lát, hỏi tiếp.
Vương Nhất lắc đầu, trong mắt hiện lên tia sáng lạnh: “Để anh ra tay chẳng phải là hời cho bọn họ sao? Nợ máu phải trả bằng máu!”
Đầu bên kia điện thoại, La Chí Viễn sửng sốt: “Ý sếp lớn là...”
“Tôi tự ra tay.”
Vương Nhất trầm giọng nói: “Bây giờ, ưu tiên hàng đầu là cứu sống Hồ Hoàng Việt, bất kể trả giá bao nhiêu, cũng phải cứu sống ông ta!”
“Vâng, sếp lớn!”
La Chí Viễn cúp máy.
Vương Nhất trở lại bên người Tô Thắm, nhìn đôi mắt đỏ bừng cùng khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-long-chi-ton-do-thi/2397841/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.