Chương trước
Chương sau
Trở lại với Vô Thường bên dưới hố sâu.

Mười một ngày trôi qua, thạch động đã cao hơn, cách miệng hố chỉ còn khoảng 100m, dựa theo tốc độ như vậy, ít nhất 1 tháng sau, thạch động sẽ chính thức lộ diện trên mặt đất, khi đó trận pháp che dấu tan biến, linh khí quá mức nồng đậm sẽ bạo tạc, lao thẳng ra xung quanh bốn phía, hấp dẫn vô số yêu thú cũng như các tu luyện giả cảm nhận được.

Bất quá với tình hình Vô Thường gây ra bên trong thạch động, một tháng sau dù thạch động có hiện thế cũng chẳng ai biết trừ phi là tận mắt nhìn thấy.

Bên trong thạch động, tại hồ nhỏ không phải chứa nước nằm ngay trung tâm thạch động, một đồ án quỷ dị, to lớn với các chữ nghĩa khó hiểu được Vô Thường dùng chính máu của mình vẽ ra đang phát sáng, cả cơ thể Vô Thường nằm bên trong trải qua mười ngày đã có sự biến đổi nghiêng trời lệch đất.

Vô Thường trước kia vốn đã đẹp trai hơn hẳn người bình thường giờ lại càng thêm tuấn mỹ, càng thêm yêu dị. Làn da vàng xạm rám nắng đã thay vào đó bằng làn trắng ngọc tựa mỹ nữ tuổi trăng tròn. Cơ bắp lại cường tráng hơn, đường nét càng thêm hiện rõ, chiều cao đều được cải thiện, hiện hắn đã cao 1m81, độ cao chuẩn của nam nhân bên thế giới tu luyện này. Tiểu đệ dĩ nhiên cũng to lớn vài vòng, trông chẳng khác gì một đầu cổ long đang ngủ yên, chờ ngày có cơ hội vùng mình gầm thét.

Nếu ngày trước, Vô Thường ra đường chỉ là khiến nữ nhân thinh thích nhìn, biết hắn phế vật thì không nhìn nữa, nhưng hiện tại, dù hắn phế vật hay tàn phế, chỉ cần có nữ nhân nhìn thấy hắn đều là nguyện muốn được bảo vệ hắn, yêu thương hắn cả đời.

Xung quanh Vô Thường, khói trắng ngưng tụ dày đặc như sương mù quấn quanh cả người hắn.

Dưới hồ, mười dòng không phải nước đã hình thành từ lâu ôm trọn lấy Vô Thường, mỗi dòng giữ lấy một bộ phận của Vô Thường. Hai dòng quấn hai chân, hai dòng quấn hai tay, một dòng quấn ngang hạ bộ, ba vòng quấn bụng, giữa thân, ngực, một vòng quấn cổ và một vòng cuối cùng quấn quanh đầu Vô Thường.

Khắp không gian thạch động, một luồng lực lượng kỳ dị có hình dạng như những ký tự kì quặc có một nét chữ, hai nét chữ, ba nét, bốn nét, năm nét, sáu nét, bảy nét, tám nét, chín nét và mười nét, chúng không ngừng xuất hiện từ đồ án quỷ dị và đang bị cơ thể Vô Thường hấp thụ nhanh chóng, một chữ cũng không chừa sót lại.

Ngay lúc này, sự tình đang diễn ra bên trong thạch động nếu để một trong sáu vị pháp sư mạnh nhất còn lại của thế giới pháp thuật thấy được, họ chắc chắc là hết hồn, hết sức hết hồn kinh hãi và ngay lập tức bằng mọi cách có thể, dù là tự bạo bản thân cũng muốn phá hủy nơi này, chôn vùi Vô Thường trong đống phế tích để hắn vĩnh viễn không thể hoàn thành nghi thức “Giao Kết Thiên Địa”. Tiếc là nơi này là thế giới tu luyện, vả lại cũng rất vắng vẻ, không ai biết đến.

Giao Kết Thiên Địa là một nghi thức đại cấm kỵ và được cho là đã tuyệt tích từ thời cổ đại của thế giới pháp thuật, không một ai biết. Thế nhưng thật không ngờ Vô Thường, hay chính xác hơn là Thiên Họa lại biết.

Giao Kết Thiên Địa là nghi thức lấy tất cả máu huyết trong cơ thể để khởi động pháp thức (vẽ đồ án),trong quá trình này người thi triển nghi thức rơi vào trạng thái bất tử, không chết cho dù cạn máu huyết, trừ phi là bị người làm gián đoạn, ép buộc kết thúc nghi thức, người thi triển mới tử vong.

Pháp thức khởi động, nghi thức vẫn chưa khởi động, muốn hoàn toàn khởi động, người thi triển lại cần vật dẫn và vật dẫn dĩ nhiên là thứ sức mạnh mà mỗi thế giới hướng đến. Ở thế giới pháp thuật, vật dẫn chính là nguồn ma lực, pháp lực dồi dào cung cấp trong suốt quá trình diễn ra nghi tức. Đối với thế giới tu luyện, vật dẫn lại chính là nguồn linh lực, linh khí dồi dào sung túc cung cấp cho nghi thức.

Cuối cùng, khi nghi thức Giao Kết Thiên Địa khởi động, người thi triển được thiên địa trao cho một cơ hội kinh thế, đó là lột xác, hóa thân thể thành con cưng của thiên địa.

Nơi này có hồ không phải nước trợ trận, cung cấp không ngừng nghỉ linh lực, linh khí hết sức khổng lồ, Vô Thường từ mười ngày trước đã khởi động thành công nghi thức. Giao Kết Thiên Địa vừa thành, thân thể Vô Thường bắt đầu lột xác.

Mọi thứ ban đầu của cơ thể Vô Thường đều bị loại bỏ, bao gồm cả Linh Thể, máu, huyết, nội tạng, xương cốt,… chỉ trừ Tâm Đan cùng hồn là được giữ lại và bị nghi thức tẩy luyện, xâm nhiễm từ đầu đến cuối, khiến chúng thăng hoa, đạt được khả năng vô hạn.

Tiếp đó, thiên địa ngữ phát ra từ đồ án nhanh chóng hội tụ, hóa thành từng bộ phận đã biến mất của Vô Thường, cho Vô Thường một lần nữa có lại cơ thể con người nguyên vẹn.

Đến ngày thứ mười hai. Tâm Đan, hồn, xác của Vô Thường tương dung lại với nhau, nghi thức tan biến, Vô Thường thức tỉnh.

Bất quá Vô Thường này đã không hề giống với Vô Thường của mười hai ngày trước. Vô Thường này là Vô Thường, đứa con cưng của thiên địa, được thiên địa dưỡng dục và sinh thành, hắn có thể là người của Nhậm gia, danh xưng họ Nhậm nhưng đã không còn là đứa con đúng nghĩa của Nhậm gia.

-Với thân thể này, ta chính là vô đối!

Đứng trên mặt hồ không phải nước đã tiêu hao phân nửa, Vô Thường cười gian ác.

“Hack cmnr, đánh đấm gì nữa cho mệt”.

Vô Thường kia hết sức thở dài. Hóa ra công trình hắn nghiên cứu mấy ngày nay nhằm giúp Vô Thường cải tiến thân thể dường như đối với Vô Thường hiện tại đã không còn cần thiết, Vô Thường lúc này đã vượt qua phạm trù của một “con người”, không đúng, nên nói là đã vượt qua phạm trù của một “tu luyện giả”.

“Bố thích thì bố làm, muốn cự cãi gì thì chửi mắng lão thiên đi, ai bảo lão cho ta thực hiện được nghi thức pháp thuật bên thế giới tu luyện chứ”.

“Vả lại, trong một trò chơi không mang tính chiến thuật, chỉ cần tu vi và sức mạnh, một người nghèo như ta dĩ nhiên là phải hack, không hack thì thắng thế quái nào với mấy tên con cha cháu ông, tiền bạc của cải, đồ vật, tài nguyên muốn có là có, muốn vứt là vứt đây? Hừ”

“…”

Vô Thường kia trắng lời, hắn chỉ còn biết im lặng nghiên cứu thứ khác tồn tại bên trong trí nhớ, trong hiểu biết của Vô Thường. Đôi co với Vô Thường chẳng khác gì đôi co với thằng điên, cái gì Vô Thường cũng nói ra được miễn là hắn nghĩ đến.

-Haizz, thật ra tao cũng không muốn, bất quá thì nếu đã làm được vậy thì sao lại không làm, đó chẳng phải người ngu hay sao?

Vô Thường có chút không mong muốn, nhưng cũng kệ, nếu thế giới đã trợ giúp hắn, hắn liền tận dụng.

Nơi này, thế giới tu luyện đây dù có là mơ, có là thật, hay có là cái con khỉ gì đó, thì hắn vẫn là đang sống, nhân sinh vẫn là đang trải, nguy hiểm từ nhiều phía vẫn luôn rình rập hắn, mối thù vẫn chờ hắn trả, đỉnh phong vẫn là chờ hắn bước lên, bí ẩn vẫn chờ hắn phá giải.

Bỏ qua chuyện đó, Vô Thường đứng trên mặt hồ không phải nước rồi một lần nữa tạo liên kết với nhẫn giới, xong xuôi việc hắn lộ ra một nụ cười kỳ lạ.

Cuối cùng, đã đến lúc hắn đột phá Linh Nhân cảnh, nhận thiên địa chúc phúc.

-Đến đây đi, thần thông thứ nhất của ta.

Đưa tay chỉ thẳng về hướng Huyền Kim Xà yếu nhược, Vô Thường nói khẽ.

-Phá Vỡ!

-…

Thần thông đầu tiên của Vô Thường vừa ra, một quả cầu đen tối vô tận từ bụng Vô Thường cũng tức thì thoát ra ngoài, nó hóa to lên và không một tiếng động nuốt trọn cả thân thể Vô Thường vào bên trong.

Ở góc kia của thạch động, Huyền Kim Xà suy yếu phút chốc biến thành tro bụi.

Đồng thời ngay lúc Vô Thường tạo thành thần thông thứ nhất, bầu trời của tất cả mọi nơi bất kể là đại lục, đại hải, tinh cầu hay ngân hà, chỉ cần còn là nơi tồn tại trong phạm vi của Nhân Giới thì tất cả đều xuất hiện mây đen bao phủ, sấm chớp bạo động, ầm ĩ liên miên không dứt.

Trận dị tượng bất thường hàng lâm này hấp dẫn đến ánh mắt của tất cả tu luyện giả thấy được, đặc biệt là các tu luyện giả có hiểu biết sâu xa, và nhất là những vị Thiên Nhân cảnh, những người đứng đầu của cả một tinh cầu hay thậm chí là tổ chức đứng đầu cả một dãy ngân hà phải đại biến sắc mặt.

Trong đó đại diện nhất chính là tại Thiên giới, giới địa sang trọng, mạnh mẽ nhất nằm trong Nhân Giới, tại đây chỉ có Thiên Nhân cảnh cùng gia đình tồn tại, không có những tổ chức độc lập thấp kém khác được ở.

Sau một đoạn thời gian rất ngắn khi dị tượng phát sinh, cuộc họp bất ngờ của những vị Thiên Nhân cảnh được xem là mạnh nhất Nhân Giới diễn ra. Vấn đề quan trọng xuyên suốt trong cuộc họp dĩ nhiên là có liên quan to lớn đến dị tượng.

-Dù biết là nhân tộc chúng ta sinh ra một cường giả tuyệt thế, nhưng mà thần thông của hắn tạo ra quá mức yêu nghiệt, thiên địa cũng đã phải biến sắc. Hắn không thể được sống.

-Cái này ta không đồng tình, thiên địa hiện tượng đúng là biến sắc vì thần thông đó kinh khủng, bất quá làm sao biết được thần thông đó là tốt hay xấu mà kết luận. Có khi lập lại tình huống năm vạn năm trước, Thái Thủy Thiên Nhân tiền bối một điểm thần thông có thể hồi sinh người chết, miễn là họ chưa chết quá một ngày. Nếu đúng là như vậy, chúng ta rất cần hắn, hắn không thể chết.

-Ha hả, vậy ngươi nói cũng có không đúng, lỡ hắn như giống Ma Đế đời thứ nhất, thần thông có thể rút tinh huyết người biến thành sức mạnh gia tăng cho mình, ngày thiên hạ đại loạn lần nữa sẽ đến a. Hậu quả chiến đấu để lại, chúng ta đều đã được biết qua.

-Hây da, ngươi nói cứ như là dị chủng Huyết Âm Tâm Đan sẽ lần thứ hai hiện thế vậy, ngu ngốc. Trong này chúng ta kẻ nào mà chẳng biết dị chủng Tâm Đan chỉ có duy nhất, tuyệt không có người thứ hai sỡ hữu cùng một cái loại Tâm Đan y hệt*, vả lại thần thông biến thái như vậy rất dễ lĩnh ngộ hay sao.

-Ngươi mắng ai ngu ngốc?

-Ta mắng thẳng ngươi đấy, làm gì được ta?

-IM LẶNG!

Đập nổ cái bàn họp, nam tử khí thế kinh khủng không quan tâm ba, bốn lão già đua nhau cãi cọ hơn thua, hắn nhìn tất cả mọi Thiên Nhân cảnh nơi này mà nói nhưng cũng đồng thời là ra lệnh tuyệt đối.

-Dẹp chuyện hậu bối đó có tốt hay xấu, trước hết phải tìm ra hắn thì mới biết được.

-Các ngươi liệu mà đưa nhiệm vụ xuống cho các dãy ngân hà, các tinh cầu để lập danh sách các Linh Nhân cảnh trong thời gian này đột phá mà kiểm soát. Quản lí không tốt, hậu bối đó là họa hay phúc liền tự chịu.

-Gỉải tán.

Kết thúc lời nói, nam tử thình lình biến mất một cách không rõ tăm hơi.

-Các vị, các ngươi cũng nghe rồi đấy, chúng ta hay là chia nhau ra thực hiện đi. Không thì sợ kẻ tiểu bối kia còn chưa trưởng thành để đủ uy hiếp chúng ta thì chúng ta cũng nhà tan cửa nát trước cơn giận của “hắn” a.

-À, ừm, phải rồi các vị, chúng ta cùng làm. Ta sẽ chọn dãy ngân hà Thanh Hằng để quản lý xuống. Tạm biệt.

-Đúng, đúng, ta thứ hai, ta chọn dãy ngân hà Hồng Nguyệt…

-Ta…

*Ý nói là không thể xuất hiện Huyết Âm Tâm Đan thứ hai, nhưng có thể xuất hiện Huyết Dương Tâm Đan. Dị chủng Tâm Đan xếp hạng là dựa vào loại, chẳng hạng Thân Tâm Đan (Bất Tử Tâm Đan, Bất Diệt Tâm Đan, Ma Thân Tâm Đan),Huyết (Huyết Âm, Huyết Dương, Huyết Long),Liên Hoa (Bạch Liên, Thất Thải Liên,…) Do vậy nên nếu thấy một tu luyện giả có Tâm Đan quy về loại như Thân, Huyết, Liên,… thì sẽ được xếp hạng đúng như hạng của loại (có thể hiểu là một hạng 5 có thể có nhiều người, nhiều Tâm Đan).
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.