Chương trước
Chương sau
- Thân ngươi cụ huyết mạch của bốn tôn, lại đi học kiếm pháp của con rắn bốn chân đó, bốn tôn há có thể tha cho ngươi!

Lợc chú ý của Bằng đạo nhân rất nhanh từ trên người Hồ Điệp Tiên Tử chuyển đến trên người của Tiêu Bạch Vũ. Chân thân khôii lỗi các loại thần thông hoa dạng bách xuất, trong lúc nhất thời khiến cho Tiêu Bạch Vũ áp lực tăng nhiều.

Bằng đạo nhân cùng Giao đạo nhân cả đời là địch, cực đoan cừu thị lẫn nhau. Điều này vốn chính là bí mật công khai tu luyện giới. Lúc này Bằng đạo nhận thấy Tiểu Bạch Vũ chủ tụ bằng huyết mạch, có thể đi là con đường kiểm tu, hơn nữa một thân kiếm thuật thần thông cực kỳ khả quan, Bằng đạo nhân xem ra, giống như mình lưu lại truyền thừa trong mắt sinh linh phương thế giới này vẫn không bằng Giao đạo nhân kiếm thuật thần thông vậy, không vũ nhục nào làm ông ta giận như vậy.

Bằng đạo nhân mặc dù đã bỏ thân thể, dưới tình huống vạn bất đắc dĩ đem thân thể cùng thân thể của sáu vị khai thiên lão tổ luyện chế thành khôi lỗi, nhưng nếu nói chưởng khống đối với bảy cỗ khai thiên chân thân, hiển nhiên vẫn cần mấy thân thể vốn thừa tái Chân Linh tự thân.

Tiêu Bạch Vũ cơ hồ ngay từ đầu liền bị Bằng đạo nhân chân thân khối lối đánh ôm đầu trốn độn như chuột. Khai thiên đoạn kiếm trong tay ông ta mặc dù sắc bén, kiếm thuật thần thông cũng bén nhọn vô cùng, nhưng dưới chân thân khôi lỗi điên cuồng tấn công, cơ hồ không đường sống hoàn thủ.

Kiếm thuật thần thông của ông ta cơ hồ đều dưới tình huống chưa xuất thủ liền bị chấn thân khối lỗi phán đoán được. Rồi sau đó lập tức là một đạo hoặc là mấy đạo thần thông thuật pháp khắc chế thi triển ra, khiến cho Tiêu Bạch Vũ khắp nơi bị chế, chẳng lẽ như muốn hộc máu.

- Hắc hắc, con rắn bốn chân ấy năm đó cùng bổn tôn mấy mươi lần đại chiến, những thứ thủ đoạn của hắn bổn tôn sớm đã nắm rõ trong lòng bàn tay. Mấy vạn năm truyền thừa diễn biến, những thứ thần thông pháp thuật kia đúng là vấn vạn biến không rời kỳ tông. Hôm nay lão phu phải để cho ngươi hiểu những thủ đoạn của người lao phu xem ra đơn giản chính là một chuyện nực cười, từ vừa mới bắt đầu người đã đi một con đường sai lầm.

Tiêu Bạch Vũ không nói một lời, trên thực tế ông ta hiện tại chính là muốn giải thích cũng không làm được. Bằng đạo nhân chân thân khôi lỗi thần thông giống như cuồng phong sóng lớn vậy, từng cơn sóng nối tiếp nhau đánh tới ông ta.

Cho dù là Tiêu Bạch Vũ hết sức chạy trốn tránh né, hơi có sai lầm cũng phải bị đánh tan xương nát thịt, chớ đừng nói chi là còn muốn bắt tay phản kích.

Bằng đạo nhân tựa hồ quyết định chủ ý muốn trước mặt Tiêu Bạch Vũ triển hiện truyền thừa của lão ta phải vượt xa khỏi Giao đạo nhân, mà thân là Bằng huyết mạch tu sĩ đi tu luyện Giao đạo nhân truyền thừa thần thông đạo pháp là sai lầm không thể tha thứ. Vì vậy, Bằng đạo nhân chỉ để ý thi triển hoa cả mắt từng đạo một thần thông pháp thuật, phá sạch sẽ một thân thần thông của Tiêu Bạch Vũ, nhưng chưa hề trước tiên hoàn toàn mạt sát Tiêu Bạch Vũ.

Tiêu Bạch Vũ hôm nay thảm hại không chịu nổi, nhưng càng làm ông ta khó có thể tiếp nhận loại phương thức gần tựa như vũ nhục của Bằng đạo nhân, như phảng phất là mèo giỡn với chuột vậy. Bằng đạo nhân giá ngự thân thể khôi lỗi của lão ta rõ ràng có thể rất dễ dàng đánh bại Tiêu Bạch Vũ, lại vừa khéo chọn lựa loại phương thức trêu chọc. Tiêu Bạch Vũ ông ta cả đời hoành hành thiên hạ, khi nào bị khuất nhục như thế!

Chân thân khôi lỗi mang một đạo thất sắc quang hoa, toàn bộ không gian bắt đầu vặn vẹo. Tiểu Bạch Vũ cảm giác một cổ hấp lực quái dị muốn hút vào bản thân, nhưng bị hoàn toàn cắn nát. Mà kiểm quang bích lũy trước đó mình lấy khai thiên đoạn kiếm xây dựng cũng đã bị tan rã khi một đạo thần thông quái dị đánh tới.

- Đồ gà đất chó ngói, không đáng giá nhắc tới, con rắn bốn chân đó chẳng lẽ lưu lại cho các ngươi đều là những thứ đồ rách nát này sao?

Bằng đạo nhân đang trọng tố thân thể vừa dứt lời, liền thấy Tiêu Bạch Vũ đã bị thần thông của mình dần dần hạn chế đột nhiên người theo kiêm đi. Cả người ở giữa hư không hóa thành một đà loa xoay tròn. Khai thiên đoạn kiếm lấy Tiêu Bạch Vũ làm trung tâm cuốn lên một cổ kiếm quang phong bạo, chợt nhìn qua ngược lại có mấy phần tương tự cùng “Hải Nạp Bách Xuyên Kiếm quyết” của Lục Bình.

Nhưng mà kiếm thuật thần thông này cương mãnh vô cùng, chính là một đạo kim chúc tính vô thượng kiếm thuật thần thông, so với “Hải Nạp Bách Xuyên Kiếm quyết” thêm mấy phần sắc bén, lại ít đi mấy phần thủy chúc tính âm nhu điều hòa cùng với tuần tự tiệm tiến.

Kiếm quang phong bạo chợt vang lên thăng khuấy đoạn thần thông lực đạo do Bằng đạo nhân thi triển, dư thế không nghỉ, lật lăn lộn cút tẫn nhiên vọt tới chân thân khôi lỗi, rõ ràng là một bộ giá thế lưỡng lại câu thương.

- Loại kiếm thuật này người cũng thi triển. Tiểu bối, thân thể của ngươi có thể chịu đựng được không?

Bằng đạo nhân thời điểm thấy đạo kiếm thuật đó, giữa ngôn ngữ không tự chủ mang mấy phần trình trọng, tựa hồ rất tinh tường đối với uy năng của đạo kiếm thuật thần thông.

Tuy nhiên có lẽ chính bởi vì quá mức quen thuộc, Bằng đạo nhân ngược lại không ngờ rằng Tiêu Bạch Vũ sẽ thi triển ra loại kiếm thuật thần thông này. Loại kiếm thuật thần thông cương mãnh bén nhọn, mặc dù thường thường làm đối thủ không thể tránh né, cũng càng nhiều hơn lấy thân thể của tu sĩ bày theo thi triển. Thật là một loại kiếm thuật thần thông đã thương người lại thương mình.

Bằng đạo nhân xem ra, Tiêu Bạch Vũ một tiểu tu ngay cả Chân Linh đệ nhất cảnh viên mãn cảnh giới đều chưa đạt thành như vậy, thân thể tu vi mạnh hơn nữa cũng có hạn, căn bản không thể nào chống đỡ thi triển lên một đạo thần thông. Nếu mạnh mẽ thi triển, sợ là không đợi đả thương người nhục thể của mình phải hỏng mất trước.

Nhưng Tiêu Bạch Vũ hôm nay vừa khéo bắt đầu liều mạng, tâm tính tận nhiên cương liệt như tư, ngược lại càng ngày càng giống con rắn bốn chân đó.

Kiếm tu chó má! Một kiếm phá vạn pháp chó má! Một đám ngốc không đụng nam tường không quay đầu lại thôi!

Một Bằng huyết mạch tu sĩ đi luyện kiếm thuật của con rắn bốn chân đã không thể tha thứ, hôm nay lại học được một thân ngạo khí của con rắn bốn chân đó, lúc này Bằng đạo nhân đã không phải là giận dữ, mà là đang phát điên!

- Nếu ngươi muốn chết, bổn tôn thành toàn cho ngươi!

Nếu như hiện tại Bằng đạo nhân trọng tố xong thân thể, tất nhiên đã nổi trận lôi đình. Đáng tiếc bây giờ chỉ có thể nghe được thanh âm giận dữ mà cười của Bằng đạo nhân, thậm chí ngay cả Tịnh Không Tinh Nguyên tụ đến bốn phía cũng bắt đầu dừng lại. Bằng đạo nhân thậm chí tạm hoãn trọng tổ thân thể cũng muốn diệt sát Tiêu Bạch Vũ người phản nghịch trong mắt của lão ta.

Lúc này Bằng đạo nhân nhìn qua tựa hồ đã bị sự ương ngạnh của Tiêu Bạch Vũ chọc giận có chút mất đi lý trí.

Nhưng bọn họ không biết là, lúc này khoảng cách nơi đây không xa trong hư không, không gian bẫy rập do Bằng đạo nhân bày ra trước khi chuyện xảy ra không ngờ lại bị đám người Long Hòe lão tố phát giác, cuối cùng chị vùi lấp một

Linh Minh Lão Viên thực lực yếu nhất tiến vào.

Chiến quả của hư không bẫy rập Bằng đạo nhân cũng không quan tâm, lão ta kinh ngạc là người có thể đoán được bình yên vô sự tránh thoát không gian bẫy rập của lão ta lại có ba người!

Bằng đạo nhân không khỏi nhìn một chút nơi xa Hồ Điệp Tiên Tử đang cùng hai cô chân thân khối lỗi đeo bám, thầm nghĩ thực lực của ba người đó không ngờ lại đều không phân cao thấp cùng tu vi của con Hồ Điệp tiểu trùng. Một khi ba người đó chạy tới, chính là bốn vị tu vi đạt tới Chân Linh đệ nhất cảnh viên mãn tu sĩ, đây cũng có chút khó giải quyết.

Hậu thủ của con rắn bốn chân bày ra ngược lại sớm đã bị chú ý tới, thực lực phải là cường giá nhất trong tất cả mọi người. Đây cũng không ngoài ý liệu của Bằng đạo nhân, Thụy Vương Bát từ trước đến giờ lòng dạ đen tối, hậu duệ của hắn có thể có thực lực như thế Bằng đạo nhân miễn cưỡng cũng có thể tiếp nhận, tuy nhiên tên nhân tộc tiểu tử đó là chuyện gì xảy ra, không ngờ cũng có thực lực như thế?

Bằng đạo nhân lúc này mới giật mình tên nhân tộc tu sĩ mình chú ý tới trước đó, đồng dạng là huyết mạch của con rắn bốn chân, kiếm thuật thần thông giống nhau, không ngờ lại có thể cùng chân thân khôi lỗi của rắn bốn chân đấu pháp thể đều lực địch. Chẳng lẽ đó cũng là hậu thủ của con rắn bốn chân bày ra sao?

Không đúng không đúng, hắn làm sao có thể đem hậu thủ bố trí trên người của một nhân tộc tu sĩ. Nhân tộc tu sĩ huyết mạch phức tạp nhất, nhất là không thể dự đoán, rắn bốn chân đó cho dù bị độc đan của Thụy Vương Bất độc phải thần chí không rõ cũng không khả năng đem hi vọng đặt trên nhân tộc tu sĩ.

Mắt thấy ba người kia muốn đuổi đến nơi đây, Bằng đạo nhận biết được lấy trạng thái của mình lúc này, nếu bị những người kia liên thủ vây công tất nhiên sẽ lâm vào phiền toái lớn. Như vậy, phương pháp tốt nhất chính là trước khi ba người kia chạy tới, làm hết sức diệt trừ một hai trở ngại trước mắt. Mà Tiêu Bạch Vũ lúc này không thể nghi ngờ chính là trái hồng mềm nhất trong năm người.&
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.