Chương trước
Chương sau
Hạng lão tổ một bên thời điểm này mở miệng cười khổ nói:

- Vị Chân Linh tu sĩ phía bên phải cũng là yếu tộc ta! Viên tướng quân, có nhận biết người này không?

Linh Minh Cự Viên nhất tộc Hậu tướng quân Viên Phá Nguyệt sớm đã bị sự thật trước mắt chấn động thần tư không thuộc về mình nghe vậy một kích linh nhất thời phục hồi tinh thần lại, nhìn Hạng lão tổ một cái, nói:

- Vị yêu tộc tiền bối kia xem ra là tiền nhậm tộc trưởng của Ban Lan Hổ Tộc, hai trăm năm trước sau khi thành tựu Chân Linh liền đi Bắc Băng nguyên. Ban Lan Hổ Tộc quật khởi mấy trăm năm gần đây cũng bởi vì căn cơ của vị tiền nhậm tộc trưởng bị đánh rớt xuống!

Tử Dương cung Thuần Dương tu sĩ nghe vậy hừ lạnh một tiếng. Tử Dương cung cùng Tây Hoang yêu tộc liên minh triển khai liên phiên đại chiến, Ban Lan Hổ Tộc chính là một trong người tham dự trọng yếu của yêu tộc liên minh.

Viên Phá Nguyệt nghe Tử Dương cung Thuần Dương tu sĩ hừ lạnh, cười khổ nói:

- Hôm nay còn so đo những thứ được mất đó có ích lợi gì. Chư vị tại chỗ có thể nói đều là sự tồn tại bậc nhất của phương thế giới này, ngày sau cũng có thể thành tựu Chân Linh. Bọn ta tu thành Thuần Dương, tu thành Chân Linh, mục đích căn bản là gì? Không phải là thoát khỏi phương thế giới này phiên ly sao? Nhưng hôm nay Bắc Băng nguyên căn bản chỗ ra vào phương thế giới này thì ra là một âm mưu như vậy. Bọn ta khổ tu mấy trăm năm thậm chí hơn ngàn năm hôm nay có ý nghĩa gì?

Viên Phá Nguyệt một phen ngôn ngữ cũng làm tại chỗ không ít Thuần Dương chạy tới tâm tro ý lạnh, căn bản cũng không có cánh cửa ra vào phương thế giới này. Chân Linh tu sĩ tiến vào Bắc Băng nguyên đại trận là một đường chết, như vậy dừng lại ở phương thế giới này cũng chỉ có thể chờ tới thiên phạt.

Mấy ngàn năm khổ tu đổi lấy cũng là một sự tồn tại không tiền đồ cùng tương lai thọ nguyên hao hết cũng đã đành, lại là một là kết cục chịu chết trời đất không tha, khổ cực tu luyện là vì điều gì. Tất cả mọi người đều là người đã trải qua thời gian hơn mấy trăm ngàn năm trui luyện, có thể nói tâm tính của mỗi người đều kiên nhẫn không rút ra.

Vậy mà lúc đối mặt loại tình cảnh tín ngưỡng cùng căn cơ ầm ầm sụp đổ trong lòng, trong lòng mỗi người dâng lên tuyệt vọng vô tận.

Đều là người chết, con tu luyện làm gì?

- Đương nhiên là hữu dụng!

Tiêu Bạch Vũ lớn tiếng quát:

- Đừng quên khai thiên thất tổ vốn cũng không phải là sinh linh của phương thế giới bọn ta, như vậy bọn họ từ đâu tới đây? Bọn họ có thể tới, đương nhiên cũng có lối đi đi ra ngoài!

- Cho dù có thì đã sao? Lối đi của Bắc Băng nguyên chính là một bẫy rập, trừ Bắc Băng nguyên, ai còn biết được nơi nào có lối đi đi ra ngoài phương thế giới này không?

Viên Phá Nguyệt hiển nhiên vẫn mang thái độ bi quan.

- Nếu không có lối đi khác, thì cứ tiếp tục đi Bắc Băng nguyên, đã thông lối đi đó là được!

- Nói dễ dàng quá! Người có thể bày cục diện kinh thiên như vậy tất nhiên là khai thiên thất tổ. Bọn ta tu hành vốn chính là bốn mươi chín loại chân truyền xuất xứ từ khai thiên thất tổ truyền xuống, chẳng lẽ bọn ta vẫn có thể đánh vỡ bố cục do bọn họ bày ra hay sao?

Khai thiên thất tổ, một cái tên trầm điện điện, hôm nay đối với khắp cả tu luyện giới mà nói lại ý nghĩa một loại phản bội, ít nhất đám người Lục Bình xem ra lại là một loại phản bội. Mà nếu người bố cục đúng thật là khai thiên thất tổ, như vậy đó làm gì còn nói được là phản bội, có lẽ bọn họ xem ra, đây bất quá là một loại thu hoạch sau khi bỏ ra thôi!

Lục Bình đột nhiên cao giọng kêu thành tiếng, hỏi:

- Chư vị, bọn ta có quên Long Hòe lão tổ không?

- Ông ta sao? Dưới thiến phạt tự thân khó bảo toàn, hiện tại còn sống hay không đều là một vấn đề!

Lục Bình cười nói:

- Mọi người chẳng lẽ không kỳ quái sao? Long Hòe lão tổ từ đầu chí cuối tựa hồ sớm có dự liệu đối với phát sinh hết thảy, nhưng trên thực tế bọn ta tận mắt chứng kiến, những dự ố liệu của ông ta đều nhất nhất chứng thực. Ông ta ngay cả Thất ] Bảo Lôi Hồ đều đoán chắc, chẳng lẽ không nghĩ tới thiên a phạt sao?

- Người có ý gì?

Rốt cục có một vị Thuần Dương hỏi:

- Ngươi nói là người đó có thể sống lại dưới thiên phạt hay sao?

Lục Bình cười đáp:

- Sống lại không phải là mấu chốt, mấu chốt là ông ta mặc dù là huyết duệ của Giao đạo nhân, thậm chí có thể là phân thân của Giao đạo nhân chuẩn bị dùng, nhưng hôm nay ông ta cũng là sinh linh của phương thế giới này. Một sinh linh có ý thức tự chủ thoát khỏi Giao đạo nhân trói buộc, thử hỏi tình huống như vậy chẳng lẽ ông ta cũng không muốn lệch thoát khỏi phương thế giới này tìm kiếm khởi điểm cao hơn? Chẳng lẽ ông ta cũng không hướng tới trường sinh hay sao?

- Rốt cuộc người muốn nói cái gì?

- Ta muốn nói là...

Lục Bình nghiêm mặt nói:

- Long Hòe lão tổ cũng như bọn ta vậy, đều khát vọng thoát khỏi phương thế giới này. Ông ta cũng biết được âm mưu của Bắc Bằng nguyên đến từ khai thiên đến nay, như vậy sau khi ông ta thành tựu chân linh hành động như thế nào chẳng lẽ không nói rõ cái gì sao?

Hạng lão tổ này lúc này chen lời nói:

- Ý của Lục tiểu hữu nói Long Hòe lão tổ làm việc như vậy là ông ta đúng thật có nắm chắc thoát thân khỏi Bắc Bằng nguyên, hoàn toàn không cần thiết đại trương kỳ cổ gặp phải nhiều chuyện tới như vậy.

- Đúng vậy!

- Nếu Long Hòe cũng không nắm chắc thoát thân từ Bắc Băng nguyên, vậy ngươi nói những thứ này có ích lợi gì?

Trong lòng Lục Bình khẽ thở dài, loại đả kích đến từ tín ngưỡng này tựa hồ làm những sự tồn tại hô phong hoán vũ ngày xưa đều mất đi lực phán đoán trước đó, hoặc là nói bọn họ đã lười suy nghĩ.

Lục Bình bất đắc dĩ giải thích:

- Vây dĩ nhiên là bởi vì này Long Hòe lão tổ có phương pháp đã thông lối đi của Bắc Băng nguyên đi thông thế giới bên ngoài. Chẳng qua phương pháp đó chỉ có một mình ông ta hiển nhiên không thể thực hiện được!

Rốt cục có người tình ngộ lại, hỏi:

- Ông ta đúng thật là có biện pháp sao?

- Nếu không ông ta nói những chuyện này lại là vì cái gì?

Lục Bình đáp như định chém sắt.

- Vậy chúng ta sẽ đi ngay bây giờ tìm ông ta chứ? Chỉ mong ông ta không vẫn lạc do thiên phạt!

- Chư vị, bây giờ bọn ta phải làm không phải đi tìm Long Hòe lão tổ để hỏi cho rõ ràng, mà là có thể thành tựu Chân Linh sau năm trăm năm sau hay không, liên thủ cùng vị Long Hòe lão tổ đó tiến vào Bắc Băng nguyên!

- Long Hòe lão tổ dĩ nhiên là phải tìm, như vậy bây giờ bọn ta có nên thương nghị một cái xử lý ba tòa tế đàn này, cùng với di thể của ba vị Chân Linh tu sĩ trên tế đàn như thế nào hay không?

Nguyên Tửu lão tổ sớm đã khiến cho những người này làm tâm phiền ý loạn. Nếu không phải ông ta biết được Long Hòa lão tổ bày ra những cục diện đó liên quan đến tương lai sinh tử của mình, Nguyên Tửu lão tổ sớm đa khu trục những người Thuần Dương om sòm đó. Những Thuần Dương tu sĩ đó bởi vì ba cổ Chân Linh di thể trước mắt lập tức đánh mất lòng tin thì có mấy phần có thể thành tựu Chân Linh!&
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.