Lục Bình vẫn treo đứng ở hư không thần sắc không thay đổi. Nụ cười của Quảng Nguyên lão tổ ngưng kết trên mặt, hừ lạnh một tiếng. Hỏa diễm nhất thời chiếu xuống cứng đờ với hư không trên người Lục Bình không nhúc nhích, lại chỉ nghe một tiếng vang lớn “xì xì”. Trong một mảnh sương mù bay lên, Lục Thiên Bình lúc này đã hóa thành một vùng nước trong, không đợi chiếu xuống đất cũng đã bị hư không chi hỏa thiêu đốt sạch sẽ.
Quảng Nguyên lão tổ đang định thu hồi hư không chi hỏa tìm tung tích của Lục Bình, không ngờ một mảnh hơi nước đột nhiên chiếu xuống bao lấy hư không chi hóa trong đó. Nếu không phải Ngô Quảng Nguyên sớm thấy cơ hội, vội vàng lấy không gian thần thông triệu hồi hư không hỏa diễm, chỉ sợ bản mệnh linh hỏa của lão sẽ bị Tam Quang Thần Thủy tưới tắt.
Quảng Nguyên lão tổ trong thần sắc có chút khó coi. Vốn dĩ lão cho rằng mình mặc dù chỉ lấy khối lỗi cấp bậc Thuần Dương xuất chiến, nhưng bởi vì có ý thức của Chân Linh lão tổ chỉ dẫn, hoàn toàn không kém gì những lão bài Thuần Dương tu sĩ. Huống chi hiện nay chẳng qua là muốn tận lực lôi kéo Lục Thiên Bình, Quảng Nguyên lão tổ lấy loại phương thức xảo diệu này tới tranh đoạt tiền tơ, mặc dù hung hiểm cũng không quá thật lãng phí với chân nguyên của mình, tiêu hao chẳng qua là tâm thần của tu sĩ mà thôi.
Loại phương thức khảo nghiệm này hơn nữa chính là tu sĩ chưởng không chân nguyên của mình cùng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-linh-cuu-bien/2154804/chuong-1628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.