Chương trước
Chương sau
Sự kiện ngắn ngủi trước đó, mọi người hợp lực mặc dù mạnh mẽ cướp đi Tiểu Thiên Thế Giới vốn được dùng linh bảo Cửu Huyền lâu làm tái thế nhưng vẫn chưa từng được Tiêu Bạch Vũ luyện hóa.

Sau đó mọi người đã sinh trở ngại, Tiêu Bạch Vũ đương nhiên không bắt tay luyện hóa tiểu thiên thế giới, để tránh mọi người sinh lòng hiểu lầm.

Có bí mật về sự thành hình của tiểu thiên thế giới, giờ thấy tòa linh báo cáo chín tầng lầu trước mắt như vậy, chỉ sợ mọi người cũng có điều suy đoán. Nếu nói tiểu thiên thế giới cũng chỉ có thể lấy động thiên linh bảo làm tái thể, tu luyện giới truyền thừa động thiện bảo cấm từ trước đến giờ chỉ có thể khiến động thiện pháp bảo ngưng luyện đạo báo cấm thứ tám, mà nòng cốt tạo thành đạo phù văn thứ chín vẫn đều chưởng khống trong tay lục đại thánh địa. Vì vậy phương thế giới này cũng chỉ có lục đại thánh địa mới có thể có tiểu thiên thế giới của mình.

Nhưng muốn thành tựu tiểu thiên thế giới cũng không phải nói có đạo động thiện bảo cẩm thứ chín sẽ như nguyện. Động thiện pháp bảo vốn cực kỳ khó khăn thành hình. Động thiên có thể thành tựu tám đạo bảo cấm toàn bộ tu luyện giới cũng chỉ có le que mấy món như vậy, hơn nữa còn đã trải qua mấy trăm thậm chí mấy ngàn năm tích lũy mới có thể đạt tới trình độ như thế.

Chưa kể mấy món động thiện pháp bảo ít có đó còn có tiềm lực ngưng luyện đạo bảo cấm thứ chín hay không, cho dù miễn cưỡng đạt tới cấp bậc đứng đầu Dưỡng linh động thiên, người nào dám dễ dàng lấy đó cho gọi lối kiếp?

Tiểu thiên thế giới thành hình, vốn như cùng Chân Linh tu sĩ vậy vì phương thiên địa này không dễ dàng, muốn thành tựu tiểu thiên thế giới chí ít cũng cần một vị Chân Linh tu sĩ tự mình xuất thủ bảo hộ động thiện pháp bảo cho gọi lối kiếp.

Nhưng nếu như vậy, cho dù là tiểu thiên thế giới thành hình, vị Chân Linh tu sĩ đó chỉ sợ cũng không còn kịp trốn vào trong tiểu thiên thế giới nữa đã bị phương thiên địa này bài xích mà không thể không tới Bắc Băng nguyên rời đi.

Nói cách khác, nếu muốn thành tựu một món tiểu thiên thế giới, ít nhất cần một vị Chân Linh tu sĩ rời đi chỗ ngồi giá cao, hơn nữa còn chưa nhất định thành công!

Sau khi hiểu được một chút đó, mấy vị Thuần Dương tại chỗ sắc mặt lộ ra đều có chút khó coi, đặc biệt là mấy vị Thuần Dương sau lưng có bối cảnh của tông môn. Vốn họ suy nghĩ dựa vào lực của tông môn luyện được tiểu thiên thế giới, lại lấy Cửu Huyền lâu Chân Linh truyền thừa bí mật lên cấp, trở thành chúa tể cao nhất của phương thế giới này, làm gì ngờ tới chúa tể không làm được, bọn họ ngược lại phải lấy tự thân rời đi làm giá cao.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, làm gì cam tâm, đồng thời cũng trong lòng nghi ngờ. Tiểu Bạch Vũ ngay từ đầu nhận định là muốn lấy đi tiểu thiên thế giới, có lẽ là bởi vì nhân tình của ông ta là Chu Bát Tả đối với chuyện lần này sớm đã nói rõ. Dù sao Chu Bát Tả chính là một trong người chưởng không thực tế của Cửu Huyền lâu, dưới tình huống có lòng phá phái ra, hiểu được chuyện cơ mật này cũng bất quá bình thường.

Nghĩ tới đây, cho dù ánh mắt của đám người Thất Phiến lão tổ nhìn về phía Tiêu Bạch Vũ cùng Chu Bát Tả đều mang một tầng vẻ hoài nghi.

Tuy nhiên lúc này hiển nhiên không phải lúc trở mặt. Trận chiến này mọi người đều có tổn thương. Tiểu Bạch Vũ hiển nhiên cũng đã nghĩ tới suy nghĩ của mọi người, cười khổ nói:

- Điều này tại hạ thật sự không biết, kính xin chư vị tin ta!

Tất cả mọi người không nói lời nào, cuối cùng vẫn là Lục Bình đột nhiên cười nói:

- Tiền bối, bọn ta hôm nay còn tìm kiếm Cửu Huyền lâu Chân Linh truyền thừa bí mật phương vị thượng sách, không biết Chu tiền bối có biết nấp trong chỗ nào của tiểu thiên thế giới, đỡ phải bọn ta tìm chung quanh.

Trước đó Chu Bát Tã bị Dương Hi lão tố hàm nộ phân kích, lấy Thất Vũ Phiến đánh ra thân thể, lúc này thương thế cũng không nhẹ so với Lâm Vũ lão tổ. Nhưng bà ta cũng biết được tình cảnh của mình, tuy nói bà ta phản qua một kích, lấy thân phận đạo lữ của Tiêu Bạch Vũ cùng mọi người hợp lưu, nhưng mọi người ít nhiều vẫn có chút nghi kỵ với bà ta.

Nghe Lục Bình hỏi thăm, Chu Bát Tả khẽ mỉm cười, đáp:

- Trong Cửu Huyền lâu, tiểu thiên thế giới trừ Chân Linh lão tổ ra, những người khác cũng phải không phải dễ dàng tiến vào. Tại hạ trước đây tuy là Cửu Huyền lâu Thuần Dương, nhưng chưa từng vào pháp nhân của Chân Linh lão tổ đời trước, số lần tiến vào tiểu thiên thế giới cũng le que không được mấy lần. Ta chỉ biết ngay chính giữa chính là chỗ căn cơ của tiểu thiên thế giới, muốn luyện hóa cũng đem tiểu thiên thế giới thu làm kỷ dụng, chưởng không giới thạch của tiểu thiên thế giới giống vậy cũng ở đó.

Mọi người cấp tốc dưới sự dẫn dắt của Chu Bát Ta đi tới phía tiểu thiên thế giới trung ương. Nhưng mà điều tiểu thiên thế giới không hổ là chỗ khẩn yếu nhất của Cửu Huyền lâu. Trong tiểu thiên thế giới này, chung quanh đều là vườn linh thảo, vườn linh thực, mảng lớn linh thảo ngàn năm dược linh tùy ý có thể thấy, ba ngàn năm linh thảo ở đầu cũng có. Thậm chí Lục Bình còn thấy không ít kỳ trân dị bảo dược linh vượt qua ba ngàn năm.

Thậm chí bên trong thần niệm của hắn phát giác không ít chỗ linh khí rung chuyển. Lục Bình làm luyện đan đại tông sư có mấy người ở tu luyện giới hôm nay, hắn chỉ dựa vào những linh khí rung chuyển sẽ có thể phát giác được phẩm chất của linh thảo, linh thực.

Những chỗ linh khí rung chuyển không một chỗ không phải là thiên địa kỳ trần dược linh đạt tới năm ngàn năm, trong đó thậm chí có sự tồn tại có thể tăng cường thân thể, hiệu quả không kém gì Thương Mộc Ngọc Thanh quả như vậy, cũng có thiên địa linh trân chuyên môn dùng để luyện chế đan dược cấp bậc Thuần Dương, còn có mấy buổi cây tồn tại đến gần linh yêu đang thức tỉnh.

Toàn bộ tiểu thiên thế giới có thể nói chính là một tòa bảo tàng khổng lồ, Lục Bình thậm chí có chút hối hận không mang bầy Tử Tinh phong đến. Chỉ dựa vào hết thảy trong tiểu thiên thế giới, Lục Bình suy đoán chí ít cũng có thể cất chế g hơn ngàn giọt Tử Tinh Phong Vương tương. Tu vị của Tử Tinh Phong Vương chỉ sợ cũng có thể tiến hơn một bước, kích thước của bầy Tử Tinh Phong Vương cũng tất vì thế gia tăng thật lớn.

Đối với Lục Bình mà nói, chỉ chẳng qua là linh tháo viên trong tiểu thiên thế giới, giá trị của nó đã không biết mấy phân, thậm chí ngay cả linh thảo động thiên Trường Sinh động thiên làm trọng yếu nhất của Cửu Huyền lâu sợ rằng đều không so được.

Lục Bình nhận biết giá trị của linh thảo khắp nơi trong tiểu thiên thế giới. Lão tổ của các phái còn lại làm sao thường không biết. Bọn họ có lẽ không như Lục Bình quan sát cẩn thận linh thảo tràn đầy khắp nơi, nhưng mà giá trị của mảnh linh thảo bọn họ cũng đều vô cùng rõ ràng.

- Phải chia, những linh thảo này phải chia!

Phùng Lục đột nhiên mở miệng nói, vừa nhìn vườn linh thảo vô tận, trong hai mặt của Huyết Thủ thánh quân lóe ra vẻ máu đỏ nóng bỏng.

Thất Phiến lão tổ thở dài một cái, nói:

- Chia chứ, mảnh vườn linh thảo này giá trị vô cùng, chính là đối với bọn ta tu luyện cũng rất có ích lợi!

Mãn Nguyệt lão tổ chần chờ một chút, nhưng cuối cùng nhất vẫn gật đầu một cái. Mấy vị Thuần Dương còn lại thấy có người khơi mào, đương nhiên cũng thuận theo dòng nước mà đồng ý.

Ánh mắt của Chu Bát Tả lập lòe, cuối cùng không nói thêm gì nữa, Tiêu Bạch Vũ lại cười vang nói:

- Dĩ nhiên là phải chia, trước đây tại hạ đã nói, chỉ cần tiểu thiên thế giới, những thứ khác đều phải chia!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.