Đông Dật lão tổ rốt cục ý thức được xảy ra chuyện gì, trong miệng nhất thời phát ra một tiếng kêu thảm.
Nhưng sau lưng lại đột nhiên truyền đến một tiếng thở dài:
- Yên tâm, Thượng Hải tông rất nhanh sau đó sẽ chôn theo ngươi!
Đông Dật lão tổ dùng hết toàn lực đột nhiên đem Điều Hải Lệnh cầm trong tay đánh về phía sau, lại bất ngờ nghe được bên người một tiếng tiếng hừ lạnh khinh thường truyền tới. Sau đó Đông Dật lão tổ cảm giác được cô chợt lạnh, cả người lập tức lọt vào trong bóng tối vô tận.
Điều Hải Lệnh giãy giụa giữa hư không bị Lục Bình một tay nắm được, lạnh giọng nói:
- Định!
Điều Hải Lệnh nhất thời bình tĩnh lại trong tay Lục Bình, nhìn khối linh bảo hình dáng thiết bài màu đen xanh vào khoảng một thước, Lục Bình nghĩ nghĩ nói:
- Sau khi trở về vừa đúng mượn tới Thượng Hải Chung của Hạng Lâu trưởng lão dùng một chút, xem một chút Thương Hải tạm bảo rốt cuộc có gì huyền hư!
Một con Đường Láng màu vàng nằm trên vai Lục Bình nghe vậy rất không thèm, nói:
- Cũng bất quá là một món Nhất kiếp linh bảo thôi, có gì quá mức ly kỳ?
Lục Bình lắc đầu một cái, nói:
- Đó cũng không nhất định, hoặc người của Thượng Hải tông biết chút ít gì đó, đáng tiếc Đông Dật chết rồi!
Ngay lúc này, sắc mặt của Lục Bình đột nhiên trắng nhợt, bất ngờ buồn bực ho khan một cái, khóe miệng lại có máu tươi tràn ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-linh-cuu-bien/2154742/chuong-1597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.