Lục Bình cười nói:
- Hôm nay Kinh Chập đảo hải vực cùng Thính Đào đảo hải vực đã nối thành một mảnh. Nàng trở về Đông Hải cùng Bắc Hải có gì khác nhau chớ. Huống chi chuyện này cuối cùng phải đối mặt. Nàng hãy yên tâm, hết thảy có ta, quả quyết không ai sẽ cho nàng bị ủy khuất.
Xích Luyện Anh cười một tiếng hì hì, sau đó lại hỏi:
- Chuyện huynh muốn làm rất nguy hiểm chứ gì?
Lục Bình chần chờ một chút, vẫn gật đầu một cái, đáp:
- Có lẽ sẽ là một đại sư chấn động thiên hạ.
Xích Luyện Anh thu nụ cười trên mặt, nói:
- Dù sao huynh tự mình cẩn thận là được
Phi Lương sơn đấu kiếm lấy Tử Dương cung bị thua mà bế mạc. Tu sĩ của các phải xem cuộc chiến đua nhau rời đi. Lục Bình cùng Xích Luyện Anh một đường đi về phía đông rất nhanh sau đó liền xa xa nhìn vào bờ Ngọc Lan Hà, chỉ cần qua Ngọc Lan Hà thì đến Hà Bắc tu luyện giới, rồi sau đó tới Doanh Sơn biệt viện sẽ có thể thông qua Truyền tống trận bí mật trở về Bắc Hải.
Nhưng ngay vào lúc này, độn quang mà Lục Bình giá ngự đột nhiên dừng tại chỗ không hề đi về phía trước nữa.
Xích Luyện Anh không rõ cho nên, hỏi:
- Sao không đi, xảy ra điều gì...
Xích Luyện Anh đột nhiên im miệng không nói, bởi vì nàng thấy lúc này Lục Bình mặt mũi âm trầm như nước. Cho dù khi trực diện Tiêu Bạch Vũ, Lục Bình đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-linh-cuu-bien/2154731/chuong-1590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.