Chương trước
Chương sau
Lục Bình tuy rằng không thể hoàn toàn hiểu hết nội tâm của Xích Luyện Anh, nhưng hắn cũng có thể đoán hết tám chín phần mười. Đây là tâm kết của bản thân nàng, Lục Bình không cách nào giúp nàng giải tỏa. Nhưng Lục Bình có thể chọn một con đường khác, khiến cho nàng tạm thời quên mất những thứ làm trở ngại nàng.

Đây cũng là nguyên nhân thực sự Lục Bình lần này muốn dẫn nàng đi ra ngoài Trung Thổ du lịch. Hắn hy vọng đi chung đường gặp gỡ có thể hóa giải đắn đo cùng mâu thuẫn trong nội tâm của Xích Luyện Anh, hoặc là nói khiến cho nàng đem sự chú ý của mình dời đi đến trên những chuyện khác.

Lục Bình thành công làm được, nhưng không ngờ sẽ là loại trạng huống trước mắt này. Xích Luyện Anh giả trang heo ăn con cọp ăn được vui vẻ dị thường, có Lục Bình cũng không sợ đối phương tìm tới cửa. Bất kể nói thế nào, đi đường vòng dù sao cũng tốt hơn nhiều so với thúc thủ vô sách.

Trong sơn cốc một chỗ cây xanh bóng rợp, đỉnh đầu Xích Luyện Anh lơ lửng một cái tửu đỉnh đồng xanh thật to. Một đoàn sương mù màu lam tán dật ra từ trong đỉnh đoàn đoàn vây quanh Xích Luyện Anh đang tu luyện, rồi sau đó vận chuyển theo chân nguyên trong cơ thể Xích Luyện Anh. Những sương mù này chậm chạp cũng liên tục không ngừng co rúc lại rót vào trong cơ thể nàng.

Lục Bình vì nàng hộ pháp ở sơn cốc nơi xa cảm thụ khí tức không ngừng kéo lên quanh thân Xích Luyện Anh rốt cục có thể yên lòng, Xích Luyện Anh tích lũy đã đủ rồi, có thể hoàn toàn chạm tới pháp tướng sơ kỳ điên phong, đưa tới lối kiếp hưởng ứng cũng chỉ là kém bước cuối cùng này mà thôi.

Hôm nay Xích Luyện Anh tâm kết dù chưa khai giải, nhưng nội tâm cũng không nặng nề giống như trước nữa. Hơn nữa Lục Bình nửa năm qua này làm bạn nang du lịch Trung Thổ, biết được lòng dạ nếu so với trước kia phát triển không ít, tu vi đề thăng cũng là chuyện vốn có.

Cho đến khi hư không định đầu Xích Luyện Anh một trận rung chuyển, Lục Bình bấy giờ mới đột nhiên đứng dậy đi tới trong sơn cốc. Đồng thời khí thế quanh thân lập tức bao phủ toàn bộ sơn cốc cũng giống như hơi nước chậm rãi đề thăng, tùy thời cũng có thể nhất cử bao phủ Xích Luyện Anh đang đắm chìm trong tu luyện, cắt đứt sự tu luyện của nàng.

Vừa lúc đó, Xích Luyện Anh đột nhiên giường đôi mắt, hướng về phía Lục Bình yên nhiên cười một tiếng, nói:

- Yên tâm, ta nhớ lời của huynh nói, sẽ không nhanh đưa tới lối kiếp như vậy.

Sau khi ngừng lại một chút, Xích Luyện Anh nhẹ giọng nói:

- Cám ơn huynh!

Lấy Xích Luyện Anh băng tuyết thông minh, thật ra thì sau khi tu vi của nàng đột phá tới pháp tướng điên phong cũng đã hiểu dụng ý của Lục Bình theo nàng du lịch Trung Thổ.

Lục Bình thở phào nhẹ nhõm, nói:

- Ta chỉ muốn để cho nàng trước tiên nhìn một chút tình cảnh lôi kiếp phủ xuống, có một tâm tự chuẩn bị cũng tốt. Tuy nhiên không nên bởi vì uy lực mạnh mẽ của lối kiếp khiến cho áp lực của nàng càng lớn!

Lục Bình đưa tay, Linh Lung Tửu Đỉnh trước đó trôi ở đỉnh đầu Xích Luyện Anh chậm rãi rơi xuống trong tay của hắn.

Linh Lung sớm đã vào lúc Xích Luyện Anh kết thúc tu luyện liền bái dọc theo bên tửu đỉnh nghe hai người nói chuyện, nhưng sau khi nghe được ngôn ngữ của Lục Bình, nhất thời rất bất mãn nói:

- Lôi kiếp của Linh Lung cho đạo lữ nhà mình thưởng thức, Linh Lung muốn nghênh đón lôi kiếp lần thứ hai, cũng không nên dọa sợ vị tỷ tỷ này chứ!

Lục Bình cười cười vỡ vào trong tửu định của Linh Lung, mắng:

- Tên tiểu quỷ nhà ngươi, trời sinh ra vốn ngươi thông minh lanh lợi, tích lũy nhiều năm như vậy, chẳng qua là năm đó chặn lấy nửa cái Thanh Minh giang thủy mạch những năm gần đây người lại được bao nhiêu lợi ích, còn có Thuần Dương Chi Khí bổn nguyên tinh hoa cũng để cho ngươi thôn phệ không ít. Nếu như vậy còn độ không qua lối kiếp lần thứ hai, ta dứt khoát đập ngươi biến thành phá đông lạn thiết cho coi.

Linh Lung thận trọng ở lằn ranh tửu đỉnh chỉ lộ ra hai mắt của mình, thấp giọng nói:

- Nếu không độ được lôi kiếp dĩ nhiên là thành phá đồng lạn thiết, làm gì còn dùng tới ngài đập tôi!

Lục Bình giả bộ nổi giận hỏi:

- Ngươi nói gì?

Linh Lung yểu điệu nói:

- Tôi muốn Bát Cảnh lâu, tôi muốn trở thành Thuần Dương linh bảo như Càn Khôn Tửu Đỉnh!

Lục Bình thở dài một cái, nói:

- Càn Khôn Tửu Đỉnh điều không thiên hạ linh mạch, nếu ngươi muốn đi con đường đó, Nhị kiếp linh báo cũng đính đầu, điểm này người đã từng chính tai nghe bốn phái Thiên Luyện nói qua. Phẩm chất tự thân của người quyết định nếu muốn lưu lại tự thân lên cấp Thuần Dương, thì không nên nghĩ đến mọi mặt đều chú ý đến giống như Càn Khôn Tửu Định như vậy, mà chỉ có thể lựa chọn trong đó một con đường đi tới. Ngươi muốn trở thành Nhị kiếp linh bảo hoàn toàn giống với Càn Khôn Tửu Đỉnh, hay là chỉ có bộ phận chức năng của Càn Khôn Tửu Đỉnh, nhưng lại có thể cất giữ hy vọng ngày sau lên cấp Thuần Dương, tự mình lựa chọn đi!

Linh Lung nhất thời buồn buồn không vui, không một linh bảo bắt chước chế theo Càn Khôn Tửu Đỉnh không muốn trở thành Khai Thiên Thần Khí giống như Càn Khôn Tửu Đỉnh như vậy. Nhưng nàng cũng biết hy vọng như vậy cơ hồ có thể mong manh đến mức khiến cho người ta tuyệt vọng. Nếu bỏ qua bộ phận chức năng, đi một lộ tuyến chuyen tinh ngược lại sẽ tập trung tất cả ưu thế của Linh Lung cất giữ một phần khả năng lên cấp Thuần Dương.

- Được rồi, ngài là chủ nhân, do ngài quyết định là được!

Kiếp vận đen nhánh như mực bao phủ ở bầu trời sơn cốc. Lôi quang màu xanh tím một đạo tiếp theo một đạo sau khi chiếu sáng sắc mặt hơi mang vẻ tái nhợt của Xích Luyện Anh thì rơi xuống trong sơn cốc.

Cảm thụ lực đạo trên cánh tay bị Xích Luyện Anh càng bắt càng chặt, Lục Bình nhẹ giọng cười một tiếng, an ủi:

- Yên tâm, đây dù sao cũng là lối kiếp lần thứ hai của Linh Lung, uy lực lớn một chút nếu so với lần đầu tiên lôi kiếp tương lai nàng muốn cho gọi.

Xích Luyện Anh hừ lạnh một tiếng nói:

- Ta chẳng qua là lo lắng cho Linh Lung thôi!

Tuy nhiên Lục Bình vẫn cảm giác được lực đạo trên cánh tay giảm bớt rất nhiều, cười nói:

- Yên tâm, linh bảo trong tay ta mặc dù có mấy món, nhưng Nhị kiếp linh bảo cũng chỉ có hai món thôi. Ta sẽ không dễ dàng để cho Linh Lung mạo hiểm. Huống chi Linh Lung sớm đã hơn trăm năm trước có thực lực lên cấp Nhị kiếp linh bảo, sở dĩ trì hoãn đến bây giờ, chính là một mực đang do dự có muốn cho nàng cùng Bát Cảnh lâu dung hợp hay không? Hơn nữa những năm gần đây Linh Lung tích lũy tài lực đủ hùng hậu, không ngoài ý muốn lần này lôi kiếp đương nhiên là hữu kinh vô hiểm.

Trong lúc nói chuyện, đạo lội kiếp thứ tám giống như cột nước nghiêng trời rót xuống đập rơi trong sơn cốc.

Ầm! Đùng!

Liên tiếp hai tiếng nổ truyền tới. Hai người mặc dù đã cách sơn cốc khoảng cách đủ xa, tuy nhiên có thể cảm giác được rõ rệt đất dưới chân truyền tới chấn động.

Trên mặt của Lục Bình dâng lên một đạo ngưng trọng, đạo lôi kiếp thứ tám trước đó hiển nhiên làm Linh Lung bị thương không nhẹ. Bản thể trôi giữa không trung lúc này xem ra đã bị lực lôi kiếp đập rơi vào mặt đất.

Tuy nhiên theo sát lại là một đạo tiếng trầm muộn ông ông truyền tới từ đất của sơn cốc. Thần sắc của Lục Bình hơi chậm, biết được một đạo lối kiếp mới vừa đó cũng không tạo thành tổn thương quá lớn cho Linh Lung bản thể.&
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.