Hai người đang nói chuyện đã đến trên bảo thuyền đặc biệt mở ra một gian luyện khí thất. Những lời nói của Trần Luyện ô bị hình rồng điêu khắc trên một cái chuông đồng cổ to khoảng ba thước giữa phòng luyện khí nghe được.
Chín con hình rồng điêu khắc trên chuông đồng đồng thời du động, nhìn qua quỷ dị dị thường nhưng mà chín con điêu khắc giữa sự du động tựa hồ cất giấu một loại liên hệ thân bí. Một con điêu khắc trong đó đột nhiên mở miệng nói:
- Lối kiếp dĩ nhiên là phải chịu, nếu không làm sao có thể thành tựu linh bảo? Tuy nhiên khí linh cũng sẽ không xuất hiện, lực của lối kiếp hoàn toàn sẽ tới về phía ta. Thuần Dương Chi Khí cũng sẽ bị ta thu nạp.
Trần Luyện không hiểu nói:
- Đây hoàn toàn bất đồng với sự nhận biết của tại hạ! Hình rồng điêu khắc “xì” một tiếng, nói:
- Ta sớm đã nói với ngươi, Lão Tử không phải là phù điêu, là yếu, linh yêu! Cùng như nhân yếu hai tộc pháp tướng kỳ tu sĩ của các ngươi vậy, muốn lớn lên cũng phải độ lôi kiếp. Ngươi cái tên khốn này sao mãi không chịu hiểu vậy!
Trần Luyện nhìn về phía Lục Bình, Lục Bình cười khổ nói:
- Cứ gọi nó là “Yêu” đi!
Trần Luyện cũng không làm nhiều dây dưa với hắn trên chuyện này, chỉ Cửu Long Chung nói:
- Ta đã dán lên cái miệng chuông này chín đạo bảo cấm. Trừ ra con “Long” bên trong ra, Cửu Long Chung đã coi như là một món Dưỡng linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-linh-cuu-bien/2154474/chuong-1463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.