Hình rồng vốn giống như điêu khắc nhất thời sống lại chuyển động vậy. Mặt ngoài đoạn thạch đột nhiên vùng vẫy lên, cố gắng thoát khỏi Lục Bình bắt giữ. Thế nhưng Lục Bình lại tựa hồ như sớm đã đoán chắc nó sẽ giãy giụa, hai ngón tay bấm cổ của điêu khắc không mảy may buông lỏng.
- Thế nào, bây giờ không tránh, cũng không giả bộ nữa sao?
- Tiểu tử, ngươi rốt cuộc là người nào, làm sao luyện thành “Long Đằng Tinh Hà quyết” chứ?
Một đạo thanh âm khí cấp bạt phối đột nhiên từ trong miệng Long chi điêu khắc nói ra:
- Còn không mau buông ta ra, nếu không có ta chỉ điểm, ngươi sợ rằng ngay cả tên tu luyện công pháp của mình cũng không biết.
Lục Bình nhìn hình rồng điêu khắc trước mắt giãy dụa qua lại trong tay của hắn, cười hỏi:
- Giống như người vậy, bên trong đạo đàn thế giới này rất nhiều sao? nhiều sao?
- Rất nhiều? Đùa gì thế
Hình rồng điều khác thấy được giãy giụa không ra khỏi hai ngón tay của Lục Bình, quyết định dứt khoát không động đậy, trở thành giống như một con lươn chết vậy, nhưng trong miệng cũng mang theo một tia tự hào nói:
- Ta không dám nói mình là một người duy nhất, nhưng tuyệt đối là một người còn sống!
Lục Bình nhíu mày một cái, hỏi:
- Sống? Có ý gì?
Hình rồng điêu khắc lắc lư đầu óc, đáp:
- Dù sao chính là trước kia, ta còn có thể cảm giác trong thế giới này vẫn tồn tại khí tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-linh-cuu-bien/2154456/chuong-1454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.