Lục Bình tung người lên, trong miệng huýt gió một tiếng. Tế Thủy Trường Lưu kiếm hóa thành hai con kiếm giao thần khí hoạt hiện, đi về phía bốn con Ngọc Ma La đang vây công Khương Thiên Lâm lão tổ giữa không trung.
Khương Thiên Lâm lão tổ cũng không cam lòng yêu thế. Linh bảo mộc tử trong tay cà một cái, mấy chục chiếc lá bay ra, trong nháy mắt cắt nát bấy một con Ngọc Tu La trong đó.
Kiểm giao của Lục Bình giống vậy từ phía sau lưng dây dưa tới một con Ngọc Tu La. Hai con kiếm giao mỗi con cắn xé, sinh sinh tê liệt con Ngọc Tu La thành hai đoạn.
- Ha ha, Lục sự điệt, nhiều năm không gặp, vừa lên tới muốn cướp điểm chiến công từ trong tay của sự bá, thật là không tốt chút nào a!
Lục Bình cười nói:
- Sư bá ngài tới chậm, điểm chiến công này muốn tới có ích lợi gì? Vẫn không bằng để lại cho sự chất ta chiếm một phần ngạch của Thất Tổ Đạo Đàn!
Khương Thiên Lâm lão tổ khi nói chuyện đã hoàn toàn áp chế một con Ngọc Ma, cười nói:
- Bản phái lần này người xuất sắc thuộc về ngươi. Điểm chiến công của người trên chiến công bảng ngạo thị quần hùng, còn cần hai con Ngọc Ma La làm gì!
Hai con kiếm giao ở giữa không trung quay người vẫy đuối, thân thể đột nhiên tan ra, hóa thành một đạo kiếm thuật hồng lưu hạo hạo đãng đãng vọt tới cột con Ngọc Ma khác, Lục Bình trong miệng cười nói:
- Cuối cùng có chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-linh-cuu-bien/2154381/chuong-1417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.