Chương trước
Chương sau
Âu Dương sư đệ cúi đầu hàm răng cắn môi thật chặt. Hắn không biết đây rốt cuộc là ý của mình Tần Thế Quân hay còn là ý tứ của Thủy Tinh cung. Nếu Tần Thế Quân tự mình nói như vậy, nhiều nhất cũng ảnh hưởng đến Thủy Tinh cung đệ tử đời thứ ba mà thôi, trên thực tế hắn đúng là có ý mượn đao giết người.

Nhưng nếu ngôn ngữ của hắn đồng thời cũng tỏ rõ thái độ của Thủy Tinh cung, vậy có phải ý nghĩa Thủy Tinh cung dự tính rút người lui ra khỏi Bắc Hải hay không?

- Nếu đúng thật như thế, đây mới là tai nạn thực sự!

Tần Thế Quân công kích phủ đầu Âu Dương sư đệ xong, lúc này mới vươn người một cái, cảm giác chân nguyên trong cơ thể khôi phục không tệ, tự lẩm bẩm:

- Gần đây ma la bên trong hoãn trùng khu vực cũng càng ngày càng giảo hoạt, muốn giống như vận khí hôm nay còn không biết thời điểm nào mới có thể đụng phải, hơn nữa nguy hiểm cũng không nhỏ. Đáng lo thật người phía sau đuổi càng ngày càng gấp rồi, làm sao mới có thể tìm được một chỗ săn giết ma la thích hợp đây?

Âu Dương sư đệ trong lòng chợt động, nói:

- Sư huynh không bằng đi Thiên Huyền tông trú địa phụ cận đi.

- Sao?

Âu Dương sư đệ nháy mắt một cái, nói:

- Hôm nay ma la đại quân vẫn vậy công Thiên Huyền tông. Mà Thiên Huyền tông có Thất Phiến lão tổ cùng với Tiểu Bạch Vũ hai vị Thuần Dương lão tổ trấn giữ, xem ra ma la đại quân muốn công phá Thiên Huyền tông trú địa sợ không phải dễ dàng. Nếu như bây giờ sư huynh đến Thiên Huyền tông phụ cận tìm kiếm cơ hội săn giết ma la so với hoãn trùng khu vực sẽ dễ dàng hơn nhiều, cũng an toàn hơn so với từ hoãn trùng khu vực xâm nhập.

Tần Thế Quân suy nghĩ một chút, nói:

- Đề nghị này không tệ, gần đây nghe tin tức của bản phái, nói rằng Thiên Huyền tống gần đây dường như có động tác lớn. Nếu theo như lời có thể vượt qua Thiên Huyền tống đại cử phản công ma la đại quân, vậy coi như càng thêm một cơ hội cướp đoạt chiến công!

- Cũng tốt, vậy chúng ta đi xem một chút Thiên Huyền tông trú địa phụ cận!

Đồng thời trong lúc Tần Thế Quân quyết định muốn đi Thiên Huyền tông trú địa, thì Vũ Văn thế gia trú địa phụ cận, Vũ Văn Khác thấy Vũ Văn Phi Tường đang treo đúng người giữa không trung ngắm nhìn nơi xa.

Trên mặt Vũ Văn Khác lộ ra một đạo sắc mặt vui mừng, hỏi:

- Đường huynh, thương thế của ngươi khỏi rồi đúng không?

Vũ Văn Phi Tường xoay người cười hỏi:

- Là Khác đệ à, thế nào gần đây hai ngày không xuất thủ săn giết sao?

Vũ Văn Khác cười đáp:

- Cuối cùng ta cũng muốn nghỉ ngơi hai ngày, ngày ngày chạy đi tìm ma la chém giết, ai đâu chịu nổi!

Vũ Văn Phi Tường nhẹ giọng thở dài một cái, nói:

- Khác đệ, ngươi nguyên vốn không cần như vậy, bất quá chỉ là một thứ hạng thôi, làm sao cố ý nhường cho ta!

Vũ Văn Khác cười cười mất tự nhiên, nói:

- Đường huynh dù sao cũng là gia tộc đệ nhất đích truyền, huynh đệ ta nếu thừa dịp đường huynh người bị thương vượt qua người trên chiến công bảng, khó tránh khỏi có người không rõ chân tướng nói này nói kia. Huống chi một ít người cư tâm không thể dò được, cho dù biết được tình huống đường huynh bị thương, sợ cũng không bỏ qua cơ hội tạo tin đồn, lời của người đáng sợ thật!

Vũ Văn Phi Tường cười vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói:

- Đều là những thứ tiểu nhân bỉ ổi thôi, không cần để ý tới. Hôm nay thương thế của ta đã khỏi hẳn, ngươi chỉ để ý hết sức xuất thủ tranh đoạt chiến công bảng, giống như Kinh Lôi đường để vậy, đáng tiếc lần này Liệt độ không cùng tới. Nếu không Vũ Văn thể gia ta sợ không phải chỉ có bốn người chiếm chiến công bảng. Nhưng bọn họ muốn vượt qua ta và ngươi cũng phải xuất ra chút thực lực chân chính!

Vũ Văn Khác cười khiêm tốn nói.

- Huynh đệ ta làm gì là đối thủ của đường huynh. Đúng rồi, đường huynh chuẩn bị đi đâu? Hôm nay ma la bên trong hoãn trùng khu vực càng lúc càng không nên lùng giết, gần đầy tính điểm trên chiến công bảng tăng trưởng đều chậm lại.

Vũ Văn Phi Tường suy nghĩ một chút, nói:

- Tử Dương cung cách cũng gần, hôm nay Lăng Thiên lão tổ cũng trong Tử Dương cung, đi bên Tử Dương cùng phụ cận nhìn một cái đi!

Vũ Văn Khác nhíu mày một cái, hỏi:

- Tử Dương cung à? Gần đây tình cảnh của Tử Dương cung cũng không phải là quá tốt. Nơi đó ma la đại quân càng tụ càng nhiều, không bằng đường huynh đi Thiên Huyền tông trú địa phụ cận đi!

Vũ Văn Phi Tường quay đầu lại cười cười, nói:

- Khác đệ, người phải hiểu, vô luận ma la thể lớn như thế nào, bọn nó cuối cùng phải thua. Sự tồn tại của ma la chẳng qua là vì giết người thôi!

Thần sắc của Vũ Văn Khác khẽ biến, không biết đang suy nghĩ gì. Còn Vũ Văn Phi Tường quay đầu lại thì khóe miệng cũng hơi nhếch lên, cúp một tia mỉm cười giễu cợt.

Thanh Minh Giang chảy qua Cửu Huyền lâu phụ cận đột nhiên quẹo một cua lớn rẽ hướng phía nam. Mà ngoài ngàn dặm hạ du của Thanh Minh Giang ngay cả chỗ Trùng Thiên các trú địa một nhà thánh địa khác của Trung Thổ.

Lúc này Trương Tri Phi thanh quang của Lăng Vân cốc đang mang mấy tên cùng cấp tu sĩ đuổi giết một nhóm ma la đội ngũ ra khỏi hoãn trùng.

- Sư huynh chớ mạo hiểm, vì tranh một thứ hạng muốn đuổi đến chỗ sâu của hoãn trùng khu vực mạo hiểm không đáng giá. Vạn nhất kinh động ma la đại quân vây công Cửu Huyền lâu, đến lúc đó chẳng những là sư huynh ngươi, sợ là ngay cả tông môn trú địa đều phải gặp họa theo.

Trương Tri Phi giận dữ mắng:

- Mẹ kiếp, Tần Thế Quân giống như điên cướp đoạt chiến công, cũng không biết từ đâu tìm tới nhiều ma la cho hắn giết như vậy. Bây giờ nếu nói không được, Lão Tử cũng đến trú địa mời mấy vị đại tu sĩ ra giúp đỡ lấy chiến công!

- Không bằng sư huynh đi Trùng Thiên các trụ địa phụ cận!

Trương Tri Phi sửng sốt, hỏi:

- Ngươi nói sao?

- Sư huynh người xem, những nhân vật trên chiến công bảng hô phong hoán vũ, vô luận là Bắc Hải Lục Thiên Bình, Vũ Văn thế gia Vũ Văn Phi Tường, Vũ Văn Khác huynh đệ, hay hoặc giả là Phiền Minh Kiệt, Tạ Thiên Dương, Tào Kiếm Bình, Nam Cung Tiểu Kiếm, Tư Mã Trùng Phong, thậm chí Vu Tử Thanh của Phù Chú môn trước đó, những người này mặc dù có thể như vậy ở môn phái trú địa cho bọn họ bị ma la đại quân đánh vào, những người này có thể nói là lâu đài gần nước thì nhận được ánh trăng trước, chỉ cần không ngừng chém chết ma la tăng tiến trên bảng điểm chiến công là được. Căn bản không cần giống như chúng ta phải không ngừng tốn hao thời gian tìm kiếm tung tích của ma la trong hoàn trùng khu vực như vậy.

Trương Tri Phi suy nghĩ một chút, cười nói:

- Ngươi nói có đạo lý, khó trách đại sư huynh mới vừa từ môn phái chạy tới cũng không từng đến hoãn trùng khu vực, mà là đi về hướng đông, xem ra phải đi Trùng Thiên các trú địa phụ cận. Nơi đó đang có một cổ ma la đại quân đang cùng Trùng Thiện các giằng co, ngay cả chỗ tốt để mò lấy bảng điểm chiến công.

Trương Tri Phi cười “hắc hắc” một tiếng, nói:

- Không hổ là đại sư huynh! Đi! Chúng ta cùng đi!

Một chỗ mật địa của Thiên Huyền tông trú địa phụ cận, sau khi sơn cốc bí mật trú địa bại lộ, Khánh Ly lão tổ dân mọi người đuổi đến nơi này. Lúc này Lục Bình cùng Hạ Hầu Vô Thương ở bên ngoài trí địa tựa hồ chờ người nào đó.&
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.