Chương trước
Chương sau
Dứt lời, hắn mang hai con tu la sau lưng xông thẳng vào trong chiến đoàn đang vây công Lục Bình, Thái Huyền tông ô tu sĩ không cách nào ngăn trở chỉ đành phải đảm nhiệm đột nhập đi vào tiếp theo sau đó vây công.

Nhưng bọn họ cũng quên hai con tu la đi theo sau lưng Hạ Hầu Vô Thương lại không nhận biết Thái Huyền tông cùng Thiên Huyền tông gì hết. Bọn nó xem ra hai người cũng không có gì khác nhau. Thấy bên người có nhân tộc tu sĩ gần hơn, hai con tu la liền bỏ qua truy đuổi Hạ Hầu Vô Thương, ngược lại vọt vào loạn đả một bữa trong Thái Huyền tông chúng tu!

Lần này cũng biến thành Lục Bình và Hạ Hầu Vô Thương liên thủ một con Ngọc Tu La cùng với một con Huyết Tu La tiến hành giáp công gần hai mươi tên Thái Huyền thông tu sĩ. Thái Huyền tông chúng tu nhất thời trận cước đại loạn, trong lúc nhất thời chết thảm trọng. Trận pháp của bầu trời sơn cốc rốt cục không còn cách nào giữ vững hoàn toàn tan vỡ.

Mắt thấy sơn cốc đại trận bị phá, nguyên vốn Thiên Huyền tông tu sĩ bị vây khốn trong sơn cốc bị Thái Huyền tông cùng ma la giáp công nhất thời thoát khỏi khốn cảnh. Hết thảy Thái Huyền tông nguyên vốn chỉ còn dư lại ưu thế dĩ dật đãi lao lại bị Lục Bình cùng Ân Thiên Sở xuất hiện mà triệt tiêu, song phương lúc này đã đứng trên một vạch xuất phát để cùng bắt đầu chạy.

Nhưng lúc này Thái Huyền tông trên dưới cùng tinh thần đại thịnh. Ngược lại Thái Huyền tống nguyên vốn chiếm cứ vững vàng cục diện chiếm thượng phong trong nháy mắt đảo lộn. Một phần như cũ đeo bám cùng Thiên Huyền tống tu sĩ, còn một phần khác sau khi mưu tính thất bại đã nổi lên tâm tư từ bỏ. Chiến cuộc đổi ngược đã thay đổi theo hướng có lợi cho Thiên Huyền tông.

- Lục Thiên Bình, thì ra là người!

Tiếng hô của Hàn Vô Nhai cắn răng nghiến lợi truyền tới. Nhưng lúc này, lão ta dưới mấy đạo hỏa nhiệt phun ra nuốt vào ra trong Định Linh bình do Khánh Ly lão tổ chấp chưởng cũng mệt mỏi đối phó, căn bản rút không ra tay đi đối phó Lục Bình, cũng chỉ có thể lớn tiếng mắng mấy câu với hắn.

Nhưng không chờ tới lúc ngôn ngữ mắng nhiếc của Hàn Vô Nhai nói ra mấy câu, một cổ hàn ý lạnh lẽo đã thấm thẳng vào sau ót của lão ta.

Hàn Vô Nhai kinh hô một tiếng, cũng không còn quan tâm gì chuyện Lục Bình làm hỏng mưu tính của lão, chân nguyên trong cơ thể sôi trào, độn quang dưới chân liên tục lập lòe, người đã xuất hiện mấy mươi trượng phía sau. Đồng thời Phong tiến trong tay đã bị nổ vang, liệt phong mà nó cuốn lên trước đó rút đi sau lưng cho lão ta đứng yên lúc nãy.

Thang lang!

Một thanh dao gầm xuất hiện giữa không trung, chặn lại Phong tiên rút ra đánh. Ân Thiên Sở áo đen mặt lạnh bị phản kích bén nhọn của Hàn Vô Nhai đánh tới một đường bay ngược giữa không trung.

Nhưng lúc này Khánh Ly lão tố chỉ một ngón tay. Một đạo hỏa thiệt (lưỡi lửa) nhân cơ hội liếm trên người của Hàn Vô Nhai.

Hàn Vô Nhai thét lên một tiếng kinh hãi. Một cái Vũ tiên khác bày ra màn mưa tầng tầng trước người, nhưng đúng thật vẫn chưa hoàn toàn ngăn trở hỏa thiệt phún ra từ trong Định Linh bình. Màn mưa bị hỏa thiệt ngoan cường phá vỡ vết cháy trên thân thể của Vô Nhai đang hết sức tránh né.

Hàn Vô Nhai phát ra một tiếng hét thảm. Toàn bộ sau lưng bị cháy sạch khét đen nhánh, búi tóc trên đầu cũng bị cháy sạch một mảnh tán loạn. Lão ta cũng không dám dừng lại lâu chỗ này nữa, cao giọng hộ:

- Thái Huyền môn hạ toàn bộ rút lui, lui!

Dù sao cũng là đại hình tông môn thành danh đã lâu ở Trung Thổ, lúc này Thái Huyền tông đã bị rơi xuống hạ phong. Nhưng sau một tiếng hô to của Hàn Vô Nhai, Thái Huyền tống tu sĩ như cũ không thấy hốt hoảng. Mấy vị pháp tướng tu sĩ tụ tập chung một chỗ cùng Hàn Vô Nhai lão tổ ở lại chót hết cản phía sau.

Thái Huyền tông tu sĩ cố gắng nhân cơ hội đánh giết, lại bị đám người Hàn Vô Nhai liều chết ngăn trở, chi giết được mấy tên Thái Huyền tông đệ tử chạy chậm. Lúc này Khánh Ly lão tổ mới quát bảo mọi người ngừng đuổi giết.

- Giặc cùng chớ đuổi, trước tiên tiêu diệt hết ma la còn thừa lại!

Tu sĩ lưu lại cảnh giới, không có cái lo phía sau, Thiên Huyền tống tu sĩ dưới sự trợ giúp của Lục Bình cùng Ân Thiên Sở rất nhanh sau đó lập tức diệt sạch không còn con ma la nào thừa lại trong sơn cốc.

Nói cho cùng, một cổ ma la đội ngũ này bất quá bị Thái Huyền tông đưa tới tiêu hao thực lực Thiên Huyền tông tu sĩ trong chỗ bí mật trú địa, trước đó trong hỗn chiến cũng đã bị đánh chết không ít. Lúc này Thiên Huyền tông đồng xuất thủ lại, một đội ma la lại sôi trào không dậy nổi bọt sóng gì nữa. Toàn bộ biến thành chiến công tính điểm trong tay tu sĩ.

- Ngươi chính là Lục Thiên Bình đúng không?

Một tên nữ tu vóc người cao gầy, cả người trên dưới tràn đầy sát ý cùng lệ khí đi tới trước mặt của Lục Bình, ánh mắt từ trên xuống dưới quan sát hắn một phen, lúc này mới nói:

- Ngươi rất mạnh, nhưng hiện tại chiến công tính điểm của ta đã vượt qua ngươi!

- Ha!

Khi đó Lục Bình mới chú ý tới một khối thông linh ngọc bia đứng thẳng trong sơn cốc bí mật trú địa của Thiên Huyền tông. Lúc này trên chiến công bảng của pháp tướng trung kỳ, chiến công tính điểm của Lục Bình đã đạt đến một trăm tám

mươi chín điểm, nhưng xếp hàng lại từ thứ tư tuột xuống tới thứ năm. Mà vượt qua hắn lại là Thiên Huyền tông thủ lĩnh đích truyền Tào Kiếm Bình nguyên vốn xếp hàng thứ sáu, lúc này đang lấy một trăm chín mươi ba điểm xếp hàng thứ tư.

Xếp hàng thứ nhất như cũ là Tần Thế Quân, lúc này chiến công đã đạt đến hai trăm mười bốn điểm. Nam Cung Tiểu Kiếm vượt qua Phiền Minh Kiệt, lấy hai trăm lẻ năm điểm xếp hàng thứ hai. Phiên Minh Kiệt với hai trăm điểm xếp hàng thứ ba.

Mà xếp hàng phía sau Lục Bình lại có biến hóa. Tính điểm của Vũ Văn Phi Tường vẫn không thay đổi, lúc này đã tuột xuống tới vị trí thứ bảy. Hỏa Vô Lượng từ vị trí thứ tám đuổi theo. Vũ Văn Khác chỉ rơi phía sau Vũ Văn Phi Tường ba điểm. Lục Bình nhìn xuống phía sau nữa cũng thấy chiến công tính điểm của Tạ Thiên Dương lần nữa đề thăng. Dù hắn vẫn xếp hàng thứ mười ba, nhưng chỉ cần tính điểm đề thắng, đã nói lên thương thế của Tạ Thiên Dương không có gì phải lo. Điều này đối với Lục Bình mà nói cũng là một tin tức tốt.

Ngoài ra Lục Bình còn ở vị trí thứ mười lăm thấy tên của Tang Du. Hắn cũng đã đuổi theo tới, dù sao cũng là thiên hạ đi lại của Ngự Thú Linh tông đương kim kiệt xuất nhất, thực lực sao có thể kém hơn so với người khác chứ?

- Thế nào, có hứng thú so tay với ta một trận hay không?

Nữ tu cả người trên dưới lệ khí tăng vọt, nhìn qua đích xác là chiến ý mười phần, nhưng càng giống như đang muốn tìm người phát tiết thông suốt!

Lục Bình liếc nàng một cái, hỏi:

- Ngươi là Tào Kiếm Bình đúng không?

Nữ tu hừ lạnh một tiếng, trong giọng nói mang một tia cao ngạo, đáp:

- Không sai!

Tay phải của Lục Bình vung lên trong lúc lơ đãng. Một đạo kiếm quang lấy thế tấn lội không kịp che tại xẹt qua bên cạnh Tào Kiếm Bình. Tào Kiếm Bình bị sanh sanh sợ hết hồn, thân hình liên tiếp chợt lui mấy trượng, quát to:

- Ngươi làm gì thế?

Lục Bình liếc mắt nhìn bên phía sau nàng, nhún vai một cái, đáp:

- Bây giờ ta đã dẫn trước người rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.