Chương trước
Chương sau
Lục Bình dõi mắt nhìn lại, thấy những Thái Huyền tông tu sĩ đó lúc cách trận pháp vây khốn trên đỉnh của sơn cốc, thừa õ dịp Thiên Huyền tông tu sĩ cùng ma la đại chiến trong sơn cốc đến thời điểm mấu chốt xuất thủ đánh lén. Thiên Huyền tông mấy tên đệ tử không rãnh bận tâm, nhất thời đua nhau trúng chiếu, hoặc là bị đánh lên tới chết, hoặc là sau khi bị đánh lén thì chết bởi trong tay ma la.

Trong sơn cốc truyền tới tiếng hô tức giận của Khánh Ly lão tổ:

- Hàn Vô Nhai, nếu lão phu hôm nay thoát khốn, ngày sau tất đòi gấp trăm lần với Thái Huyền tông ngươi!

Hàn Vô Nhai âm hiểm lạnh lùng nói:

- Muốn trả thù bản phái cũng phải xem người có mạng sống đến khi đó hay không? Động thủ!

Thái Huyền tông bố trí trận pháp này trên đỉnh sơn cốc chẳng qua là một sự chuyển hóa của trận pháp đối với Thiên Huyền tông nguyên bản thủ hộ trận địa, giữa vội vàng mặc dù vây Thiên Huyền tống tu sĩ vào trong trận, nhưng cần mười mấy tên đoán đan kỳ đệ tử không ngừng vận chuyển chân nguyên, duy trì trận pháp vận hành. Vì vậy lúc này có thể đằng xuất thủ lại đối phó Thiên Huyền tông tu sĩ trong sơn cốc toàn bộ đều là tu sĩ cấp pháp tướng khác.

Thiên Huyền tông đoán đan kỳ tu sĩ trong sơn cốc thường thường bị những pháp tướng tu sĩ đánh lén một kích tới chết. Mặc dù mấy vị pháp tướng tu sĩ hết sức cứu giúp, bất đắc dĩ cũng có thể thất bỉ, chẳng qua là từ trong sơn cốc truyền tới từng tiếng gầm lên chửi mắng của Thiên Huyền tông pháp tướng tu sĩ.

Ân Thiên Sở ở một bên nói:

- Tiếp tục như vậy nữa, sợ rằng những đoán đan kỳ tu sĩ trong sơn cốc chỉ sợ cũng còn dư lại không dưới mấy người!

Một ánh sáng màu xanh lóe ra trong hai mắt của Lục Bình, tựa hồ phát hiện chuyện gì thú vị, khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười hiển nhiên, nghe vậy nói:

- Vị Khánh Ly lão tổ nhìn qua tựa hồ cũng không đem hết | toàn lực. Hơn nữa trong sơn cốc này của Thiên Huyền tông sợ rằng còn giấu giếm thực lực!

Ân Thiên Sở nghe vậy trên mặt cũng không thay đổi chút nào, chỉ hỏi:

- Như vậy có lẽ không cần chúng ta xuất thủ sao?

Lục Bình hơi hơi cười một tiếng, đáp:

- Không, mà là ngược lại, chúng ta lập tức phải xuất thủ!

Lục Bình vừa dứt lời, trong sơn cốc đột nhiên truyền đến một tiếng kêu thảm thiết của Ngọc Tu La. Vương Hi Thanh đột nhiên thần hóa học vụ từ bầu trời sơn cốc biến mất không thấy đâu nữa. Còn Hàn Vô Nhai không biết vì sao khi đó trong hai tay sinh ra một đội trường tiên. Đó chính là Nhất kiếp kinh bảo Phong Vũ Song Tiên mà Lục Bình đã từng thấy.

Song linh bảo trường tiện nguyên vốn Hàn Vô Nhai cùng Hoắc Vô Ngần một người cầm một cây. Hai người hợp lực ở tu luyện giới chế ra danh hiệu “Phong Vũ Song Tiên”. Tuy nhiên xem ra sau khi Hoắc Vô Ngân bị Lục Bình làm bị thương nặng bản nguyên, hôm nay sợ rằng thương thế vẫn chữa khỏi hắn, vì vậy song tiên được một mình Hàn Vô Nhai chưởng không.

Không có hai vị đại tu sĩ, hai người Lục Bình cùng Ân Thiên Sở lần nữa lặn vào mười mấy trượng về phía bầu trời sơn cốc. Thái Huyền tông tu sĩ hoàn toàn không biện pháp phát hiện sự tồn tại của hai người.

Khi nhìn tình cảnh trong sơn cốc, thì ra là trước mắt thấy Khánh Ly lão tô nhất cử bị thương nặng một con Ngọc Tu La, ba con Ngọc Ma La đang vẫy công ông ta lập tức bị ông ta nhất nhất đánh bại. Vương Hi Thanh cùng Hàn Vô Nhai rốt cục cũng không ngồi yên nữa. Hai người liên thủ đột nhiên giết xuống từ bầu trời sơn cốc, trong lúc nhất thời cùng hai con Ngọc Ma La đang vây công Khánh Ly lão tổ tạo thành thế trước sau giáp công.

Vương Hi Thanh biến thành hắc vụ từ trên trời giáng xuống, giống như một đạo hắc thủy thất luyện. Một cái lệnh bài dài khoảng một thước chiều rộng hẹp nổ bắn ra từ trong dòng thác hắc thủy. Cả cái dòng thác hắc thủy nhất thời hóa thành xoắn ốc giữa không trung, tựa hồ lại biến thành một cái hắc thủy đại xà, quấn quanh đi tới trên người của Khánh Ly lão tổ.

Điều Hải Lệnh!

Lục Bình núp ở hư không bên ngoài sơn cốc híp hai mắt một cái. Lần này bởi vì hai vị Thái Huyền tống đại tu sĩ lặn vào trong sơn cốc, lực chú ý của phần lớn Thái Huyền tống pháp tướng tu sĩ khác đều đặt trong Sơn cốc, nên họ không biết lúc này đã có hai người bí mật lên vào đến trước người.

Lúc này, Ân Thiên Sở cùng Lục Bình hai người đều có nắm chắc dưới sự đột nhiên xuất thủ sẽ đánh chết hoặc là bị thương nặng Thái Huyền tông một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ.

Tuy nhiên Lục Bình vẫn ngăn Ân Thiên Sở bạo khởi làm khó dễ. Hắn liếc mắt nhìn trong sơn cốc, lúc này tình trạng mà Khánh Ly lão tố đối mặt đã cơ hồ đến tuyệt cảnh. Lục Bình thầm nói:

- Lúc này sẽ không cất giấu nữa chứ!

Trong lúc Vương Hi Thanh lấy Thương Hải quyết Ngự sử Điều Hải Lệnh, cố gắng cấm cố Khánh Ly lão tổ, thì Phong tiên trong tay Hàn Vô Nhai nhất cử đánh bay Nhất kiếp linh bảo do Khánh Ly lão tổ Ngự sử. Vũ tiên theo sát quấn quanh cổ của Khánh Ly lão tổ.

Dưới hai vị đại tu sĩ toàn lực xuất thủ, đường lui của Khánh Ly lão tô bị đóng cửa, thủ đoạn phản kích bị át chế. Còn có hai con Ngọc Ma La khí thế hung hăng đánh tới, trong lúc nhất thời cả người đã bị lâm vào tuyệt cảnh!

- Khánh Ly lão quỷ, còn không mau nhận lấy cái chết, còn đợi khi nào!

Bên ngoài sơn cốc, Lục Bình thấp giọng quát lên:

- Xuất thủ!

Một tên Thái Huyền tông pháp tướng trung kỳ tu sĩ đột nhiên nghe được sau lưng truyền tới một tiếng nổ rung trời. Lúc y nhanh chóng xoay người lại, liền thấy một cơn sóng thần giáng xuống từ trên trời, nhất cử nuốt mất y trong kiếm quang đầy trời:

- Địch tấn công... ách!

Một vị pháp tướng trong kỳ tu sĩ mới vừa hô to lên tiếng, thanh âm lập tức sẽ ngưng. Y đã phát giác được có người đánh tới mình, pháp bảo trong tay đã hết sức bảo vệ quanh thân, nhưng vẫn bị Ân Thiên Sở Vô Hình Kiếm Quyết phá hộ thân pháp thuật, nhất cử bị thương nặng y.

Hàn Vô Nhai mặt lộ vẻ đắc ý. Từ khi bắt đầu cuộc chiến tại Chân Linh phái trú địa cho tới nay, Thái Huyền tông cơ hồ đã thành trò cười của tu luyện giới. Đường đường Trung Thổ đại hình tông môn đi tìm một nhà Bắc Hải trung hình môn phái phiền toái không nói, ngược lại bị một nhà trung hình môn phái ngay cả đại tu sĩ đều không có bắt sống, cuối cùng còn bị người cần giữ thương cho người ta điều khiển. Hai người bị thương nặng mà quay về làm cho một người hội đầu thổ kiểm không nói, Hoắc Vô Ngân càng thêm ngay cả bản nguyện đều bị người bị thương nặng.

Lần này lão ta trù mưu đã lâu nhằm vào một cổ thế lực của Thiên Huyền tông ở bên ngoài trú địa tới lui tuần tra, rốt cục phát hiện bí mật trú địa của bọn họ, cũng thuận lợi vây bọn họ trong đó, còn dẫn một đội ma la tiến vào sơn cốc chém giết, hiện giờ là thời cơ thật tốt ngồi thu ngư ông thủ lợi!

- Khánh Ly lão quỷ, còn không mau mau nhận lấy cái chết, còn đợi khi nào!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.