Chương trước
Chương sau
Suốt năm ngày Nạp Xuyên đỉnh rốt cục khai mở. Ba viên Bạch Liên Dung Thân đan mỗi một viên phía trên đều nổi lên ở một bóng người hoa sen trắng nho nhỏ. Chớp mắt luyện đan lô khai mở lập tức tung hoành ngang dọc đi ra ngoài luyện đan lô.

Lục Bình đầu tiên là cả kinh, tiếp theo chính là vui mừng, thậm chí trong tầm mắt còn tiết lộ ra chút vẻ khó tin. Linh đan ra lò mà mang linh tính cũng không ly kỳ, những linh tính ngưng tụ trên linh đan nồng đặc như vậy, cho tới khi đều xuất hiện đan linh tương tự cùng khí linh, điều này coi như thật là không đơn giản.

Mặc dù đan linh ngưng tụ trên ba viện Bạch Liên Dung Thân đan chẳng qua là hình dáng ban đầu, chưa có ý thức tồn tại tự thân, hơn nữa cũng chỉ là mượn linh khí hội tụ khổng lồ lúc luyện đan lô khai mở mới có thể miễn cưỡng thành hình. Theo thời gian trôi qua, linh tính hư ảnh trên linh đan sẽ theo đó mà giải tán, nhưng vậy đã đủ khiến cho Lục Bình luyện đan thuật hoàn toàn đúng vào điện phong của tu luyện giới.

Tương truyền năm đó, khi Quy đạo nhân biểu diễn thuật luyện đan với người nghe giảng, luyện đan lộ khai mở, từ bên trong bay ra ngoài căn bản không phải từng viên một đan dược mượt mà, mà là từng tinh linh một hình hình sắc sắc. Rồi sau đó theo lối kiếp phủ xuống, tinh linh có thể bình yên vượt qua lối kiếp, hoàn toàn trở thành sự tồn tại giống như linh bảo khí linh vậy, và đan linh độ không qua lối kiếp thì sẽ cùng hội phi yến diệt kể cả bản thể lẫn linh đan.

Lục Bình luyện chế linh đan mặc dù không đến khai khai lôi kiếp, nhưng có thể ngưng tụ đan linh hư ảnh vào nháy mắt ra lò. Loại đan dược này đã đủ khiến cho Thuần Dương tu sĩ coi như trân bảo.

Ba viện Bạch Liên Dung Thân đan, mỗi một viên đều có kích cỡ bằng trứng gà. Nó không chỉ có một sự ngưng tụ tinh hoa của cả đoạn chín ngàn năm Bạch Ngọc Liên Ngẫu, còn dùng sạch sẻ một phần linh thảo tương đối hiếm quý của Lục Bình những năm này tích toàn, thực có thể nói là toàn bộ tâm lực ngưng tụ tác phẩm đắc ý trong sự nghiệp luyện đan của hắn.

Hai viên trong ba viên linh đan sau khi thu phục được Lục Bình lấy tử ngọc tủy huyền tinh bình thận trọng bỏ vào trong đó. Trong mỗi một cái ngọc tủy huyền tinh bình chỉ bỏ vào một viên, rồi sau đó lại bị Lục Bình lấy tầng tầng lớp lớp phong linh pháp quyết in phía trên.

Còn dư lại một viên bị Lục Bình không chút do dự nuốt vào trong bụng. Đan dược này có linh tính, nháy mắt bị Lục Bình ném vào trong miệng thậm chí tự đi cổ động, muốn nhảy ra từ trong miệng của hắn. Sau khi hắn nuốt vào trong bụng, như cũ không ngừng nhảy lên, muốn thoát khỏi số mạng bị thôn phệ luyện hóa.

Lục Bình chỉ đành phải mặc vận chân nguyên, lấy linh tính của chân nguyên tự thân trấn áp linh đan phản kháng, đồng thời luyện hóa một viên Bạch Liên Dung Thân đan.

Suốt cả ngày, Lục Bình cũng chỉ bất quá đem tất cả tinh hoa của một viên đan dược toàn bộ hóa vào trong huyết mạch, nhưng muốn đem tinh hoa của linh đan này theo huyết mạch hoàn toàn dùng nhập vào trong thân thể, sợ rằng còn cần thời gian rất dài. Chín ngàn năm Bạch Ngọc Liên Ngầu luyện chế Bạch Ngọc Dung Thân đan cũng không so với đan dược tầm thường. Lục Bình muốn hoàn toàn dung nhập nó vào trong thân thể chỉ sợ là một quá trình tuần tự tiệm tiến. Huống chi lúc này, trên người Lục Bình còn có hai viên khác, muốn toàn bộ luyện hóa, sợ rằng cần thời gian lâu hơn.

Hơn nữa truyền thuyết năm đó có người đã từng dùng ba ngàn năm Bạch Ngọc Liên Ngầu luyện chế Bạch Liên Dung Thân đan. Sau khi luyện hóa thành công, linh đan này đồng thời tự dưỡng thân thể còn có thể trồng trong cơ thể một loại thần thông tương tự với thế thân phù lục, có thể vào thời khắc sinh tử du quan vì tu sĩ tranh một mạng.

Mặc dù loại công hiệu đó chỉ có thể có một lần, nhưng mà không thể nghi ngờ khiến cho tu sĩ sinh ra một cái mạng tới.

Lục Bình luyện chế Bạch Liên Dung Thân đan sử dụng chính là chín ngàn năm Bạch Ngọc Liên Ngâu, công hiệu của nó không biết mạnh gấp bao nhiêu lần so với ba ngàn năm liên ngẫu. Công hiệu thế thân phụ lục như vậy tất nhiên cũng có, thậm chí nhiều hơn một ít những hiệu dụng khác so với ba ngàn năm Bạch Liên Dung Thân đan cũng nói không chừng.

Phải biết thế thân phụ lục là một trong thành tựu cao thâm nhất của phụ lục nhất đạo. Địa vị của phụ lục nhất đạo cao thấp cùng Thất Sắc Phá Cấm Phù, muốn chế tác một tờ thế thân phụ lục cần thành tựu chế phù đứng đầu không nói, trong quá trình luyện chế cần thiết các loại linh tài hiếm quý cũng đếm không xuể, giá cao chưa chắc yếu đi so với luyện chế một viên Bạch Liên Dung Thân đan.

Nam Hải Phù Chú môn chính là một nhà môn phái tinh thông luyện chế thế thân phù lục. Phù Chú môn pháp tướng tu sĩ trên căn bản mỗi một vị pháp tướng tu sĩ đều dùng một tờ thế thân phụ lục làm bản mệnh phù Cảnh này khiến Phù Chú môn tu sĩ thường thường đạt được ưu thế cực lớn trong đối chiến, cũng là duyên cớ lần này Phù Chú môn cướp đoạt chiến công tính điểm trong quá trình vậy trừ ma la được danh liệt tiền mao trong đại hình tông môn.

Trong thời gian ngắn Lục Bình cũng không lần nữa luyện hóa viện Bạch Liên Dung Thân đan thứ hai. Mặc dù có thể phát giác quanh thân trên dưới xương cốt bắp thịt đang thu nạp ti ti lũ lũ tinh hoa của đan được tích chứa trong huyết mạch, nhưng mà Lục Bình không cần cố ý giữ vững trạng thái bế quan.

Mặc dù không cách nào trong thời gian ngắn luyện hóa toàn bộ ba viên linh đan dùng để tăng cường thân thể. Nhưng Lục Bình vẫn có thể đại khái suy đoán, ba viên Bạch Liên Dung Thân đan này chí ít cũng có thể một đường đẩy cường độ nhục thể của mình lên tới cấp bậc tương đương với Dưỡng linh pháp bảo.

Lấy thời điểm đó thân thể của Lục Bình, cho gọi lôi kiếp lần thứ hai tiến cấp pháp tướng hậu kỳ đã hoàn toàn không nói ở đây. Chính là đối mặt lần thứ ba Thuần Dương lối kiếp, Lục Bình quan sát sau khi linh bảo Lưỡng Đoạn trải qua lối kiếp tự nghĩ cũng chưa chắc không có lực chống lại.

Tuy nhiên lúc này tu vị thực lực, tài lực căn cơ của Lục ở Bình còn có đề thăng, cho nên hắn hiển nhiên không tùy ý cho gọi lôi kiếp tiến cấp pháp tướng hậu kỳ như vậy.

Trong nghị sự đường, khi Thiên Thành lão tổ nhận lấy một viên Tam Linh Hỏa Nguyên đan từ trong tay Lục Bình thậm chí hai tay đều đang run rẩy. Bản nguyên thương thế giống như Thiên Thành lão tổ như vậy bình thường đều đã bỏ qua hy vọng làm tiếp đề thăng tu vi. Mặc dù Lục Bình báo cho ông ta chuyện của Tam Linh Ngũ Hành Diệp, nhưng Thiên Thành lão tổ cũng chỉ là làm một ký thác thôi. Dù sao sau khi truyền thuyết Tâm Linh Ngũ Hành Diệp từ trong miệng Quy đạo nhân lưu lại, tu luyện giới căn bản vốn không một người chân chính thấy qua loại thiên tài địa bảo này.

Song khi hy vọng đó chân chính biến thành sự thật, chính là giống như Thiên Thành lão tổ như vậy, cũng khó mà ức chế kích động trong lòng.

Nhưng khi Lục Bình thuận miệng hỏi:

- Sư thúc, ngài bấy giờ bế quan luyện hóa đan dược còn qua một đoạn thời gian đúng không?

Thần sắc của Thiên Thành lão tổ ngẩn ra, lập tức khôi phục như cũ, cười đáp:

- Không vội, coi như khôi phục bản nguyên thương thế lão phu cũng không lập tức cho gọi lối kiếp, mấy chục năm cũng chờ không kém trận chiến này xong. Bất kể nói thế nào lão phu vẫn muốn tranh một chuyến chiến công bảng của pháp tướng sơ kỳ, nếu là vào lúc này lên cấp pháp tướng trung kỳ, lão phu không nắm chắc có thể tranh qua các ngươi.&
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.